Quay lại việc kết hôn của Hàn Triết, một ngày trước hôm Lục Ái Ái bay sang nước ngoài, vợ chồng Hạ Kiều Nghi, Lục Ái Ái và cha con hai người Hàn Triết đi ăn với nhau nhân dịp sinh nhật Hàn Triết.
Hàn Triết Mẫn giờ đã khỏi bệnh hoàn toàn, vui vẻ hoạt bát nhưng lại có chút trưởng thành không tránh được. Con bé và ba nuôi đã thực sự gắn kết như keo với sơn, hai cha con thương nhau là điều khiến Hạ Kiều Nghi thấy ấm lòng nhất.
Cô sớm biết được việc Hàn Triết sẽ có ngày nhìn cô về nhà chồng, bên cạnh lại không có ai ngoài bọn Cố Giai Khải cho nên mới cố ý sắp xếp để Hàn Triết Mẫn tới bên anh. Nếu không, ngày đó ở cô nhi viện cho dù Lục Đông Phong có giận thì cô cũng sẽ gọi anh nhờ vả chứ không phải người khác.
“Anh tính thế nào đây?”
Tính gì là tính gì?
Hàn Triết liếc mắt nhìn cô, xong vẫn vờ như điếc mà tiếp tục ăn uống.
“Này, em đang nói anh đấy!”
“Nói gì?”
Hàn Triết tỉnh bơ trả lời.
Ngay lúc Hàn Triết Mẫn vừa định mở miệng hùa theo cô lại bị ba liếc một cái lạnh lùng. Anh ấy đã biết âm mưu của cô cháu nhà này từ trước, sao có thể để hai người đắc ý.
Lục Ái Ái ở một bên cũng tò mò:
“Chuyện gì vậy chị, nói cho em và mọi người nghe với.”
Lục Đông Phong gật đầu tỏ vẻ anh cũng muốn nghe.
Hạ Kiều Nghi không khách sáo, trực tiếp nói:
“Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901005/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.