Thời tiết đã vào cuối năm, không khí se lạnh nhưng trong lòng của mỗi một người điều mang sự hạnh phúc và mong đợi. Màu đỏ rực của tết khiến lòng của Tiểu Mãn thêm háo hức. Chợt một vòng tay ôm lấy cô, cùng với giọng nói ấm áp giữa không khí lạnh rùng mình " này vợ em đang nghĩ gì thế"
Cô chợt hồi thần, giọng điệu nhẹ nhàng trả lời “đâu làm gì có em chỉ đang ngắm nhìn thành phố thôi, mau chúng ta về nhà thôi” cô kéo lấy tay anh và chạy.
Từng con gió nhẹ lướt qua tóc cô mái tóc cứ thế bị thổi theo chiều gió. Thời gian như ngừng lại trước mắt anh, trong tầm nhìn giờ đây của Nhan Chiếc chỉ còn mỗi Tiểu Mãn. Lao vụt về nhà, điều đầu tiên cô và anh nhận thấy khi vừa mở cửa ra là mùi thơm của những chiếc há cảo vừa mới ra lò, hương thơm xong thẳng vào khú giác của hai người.
- " ba à, chúng con về rồi đây"
Tiếng cười nói vang khắp căn nhà đã rất lâu ngôi nhà này mới tỏa ra một không khí ấp cún như thế. Bên cạnh bàn ăn là di ảnh của người mẹ quá cố, dường như bà ấy đang mĩm cười hài lòng. Đồng hồ chỉ 12h đêm hai người cùng ra ban công, ngắm nhìn bầu trời và chờ thời khắc chuyển giao năm mới. Lòng Nhan Chiếc giờ chỉ tràn đầy hạnh phúc, đây là năm đầu tiên anh được cùng cô đoán tết cũng là lần đầu tiên cùng cô trải qua thời khắc bước sang năm mới.
- “Mãn Mãn à” anh nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-em-dung-hong-thoat-khoi-anh/3569266/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.