Nhan Chiếc từ sáng đã dọn đồ qua nhà Tiểu Mãn. Đứng trước cửa gọi cô, nhưng không thấy cô trả lời, anh bèn âm thầm vào nhà.Anh đi lên phòng cô, Tiểu Mãn vẫn còn đang ngủ, anh nhẹ nhàng rồi kế bên cô. Nhan Chiếc nhéo má cô, nhẹ giọng gọi Tiểu Mãn dậy " Mãn Mãn, em mau thức dậy đi, trời sắp lên đỉnh đầu rồi". Cô mơ màng ngồi dậy, dụi mắt, ngáp dài, do vẫn còn chưa tỉnh ngủ, cô vẫn chưa nhận ra là anh " thôi cho ngủ thêm tí đi" thuận thế cô nằm xuống đùi anh. Nhan Chiếc bật cười, sờ nhẹ vào đầu mũi cô " nào nhím con mau thức dậy đi nào". Cô thấy gì đó không đúng liền bật dậy, vô tình va vào càm anh, Nhan Chiếc đau đớn " a... em làm gì vậy Mãn Mãn".
Tiểu Mãn lắp bắp trả lời " anh...... làm sao vô nhà được vậy".
Giọng anh đắc ý" haizz.... không thấy em ra mở cửa cho anh nên anh đành đột nhập vào nhà thôi "
Tiểu Mãn nghi ngờ nhân sinh hỏi "nhưng anh vô nhà ra sau, không lẽ anh... anh lấy chìa khóa phụ sau, nhưng sau anh biết nơi để "
Nhan Chiếc" chồng em thông minh mà, chìa khóa phụ nhà em để nơi dễ biết quá, haizz.. nó nằm ở dưới chậu cây nhỏ bên trái cửa chứ gì "
Tiểu Mãn" nơi đó làm gì dễ biết đến thế, không lẽ anh theo dõi tôi ". Cô đẩy anh xuống đè lên người anh " anh mau khai báo thành thật cho tôi "
Một cơn gió từ cửa sổ thổi qua làm tóc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-em-dung-hong-thoat-khoi-anh/3569260/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.