Thấy Nhan Chiếc mua đồ ăn sáng cho cô nên Tiểu Vy có chút bất ngờ:
Tiểu Vy: Này Mãn Mãn hai cậu thân thiết từ khi nào thế, có khi nào hai cậu...~
Tiểu Mãn: Đâu cậu hiểu lầm rồi, cậu ta là cháu trai của bà Vân đấy. Vừa nói cô vừa xua tay.
Tiểu Vy: ra là dị sau, hmm.. dị thì tớ tin cậu, nhưng có chuyện gì thì nhớ nói tớ biết, tớ muốn là người biết đầu tiên.
Sau khi nghe Tiểu Vy nói thế cô có chút ngượng ngùng đáp lại "làm gì có chuyện gì chứ".
Tiểu Vy: Rồi rồi không chọc Mãn Mãn nhà ta nữa ~
" Các em nhớ về nhà học lại những bài hôm nay đã học nha, tan lớp" thầy giáo dứt lời cả lớp đồng thanh " Vâng thầy".Cô và Tiểu Vy bước ra khỏi lớp đi đến cổng trường thì đã thấy Nhan Chiếc đã đứng từ trước.
Nhan Chiếc: Tiểu Mãn, sáng tôi đưa cậu đi như thế nào thì giờ tôi đưa cậu về như thế đó.
Tiểu Vy: Wao, còn đèo nhau đi học nữa cơ à.
Tiểu Mãn: Thôi cậu về nhanh đi Vy Vy không lại bị bác gái la nữa đó, Bye Vy Vy ~
Tiểu Vy: cậu đuổi tớ, hu....hu.., con người mê trai bỏ bạn.
Trong lúc Tiểu Vy hờn dỗi thì Tiểu Mãn đã lên xe Nhan Chiếc.
Tiểu Mãn: bye Vy Vy nhanh về nhà đi, mai gặp.
Tiểu Vy: Ơ kìa tớ chưa nói xong mà, ủa ủa.. cậu bỏ tớ thiệt đó hả. Tiểu Vy cố nói vọng theo nhưng Tiểu Mãn đã đi xa rồi làm gì nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-em-dung-hong-thoat-khoi-anh/3569246/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.