Đến gần giữa trưa, ánh mặt trời nóng cháy chiếu vào lớp đất vàng,khiến mặt đất nòng hừng hực như một chiếc lồng hấp khổng lò. Mấy vạn đại quân nghiêm chỉnh xếp hàng ở cánh đồng mênh mông rộng lớn, bầu trời vạn dặm không một gợn mây, chỉ có ánh mặt trời như lửa cháy phát ra ánhsáng chói mắt chiếu vào lớp giáp sắt, nhiệt khí khô nóng quyện vào mồhôi của tướng sĩ làm nhuộm mờ hai mắt.
Toàn bộ vùng đồng cỏ hoangvắng đều yên lặng, chỉ nghe tiếng ve kêu bất an và nôn nóng ngập tràntừng đợt bên tai. Khánh Nhiễm mặc một thân giáp màu bạc, áo choàng màutím, đầu đội mũ sắt gắn lông tím đứng trên đài đặt giữa đại đội, cầmtrong tay cờ lệnh của trận hình, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng phíatrước.
Thám mã hồi báo Chiến quân đã qua Bình Lục nguyên, tínhtoán thời gian cũng sắp đến, Khánh Nhiễm nhìn về phía chân trời, ánh mắt lóe lên tia sáng kiên định. Bỗng nhiên, mặt đất bắt đầu âm ỷ chấn động, ánh mắt nàng sắc bén tập trung về phía tiền phương.
Bụi đất xoayvần, cuồn cuộn như bao bọc cả bầu trời, Chiến quân càng ngày càng gần,đội quân khổng lồ chấn động khắp nơi, ùn ùn càn quét đến. Khánh Nhiễmhíp mắt, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt dõi theo con hắc long đang mạnh mẽlao đến, đôi môi khẽ mím chặt lại.
Địch Táp một người một ngựa,dẫn đầu thống lĩnh mấy vạn đại quân, giống như một trận cuồng phong mạnh mẽ tiến đến, làn gió hanh hao cuốn lên lớp đại huy đen tuyền phía sauhắn, khiến cả người tựa như một con mãnh thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946565/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.