Mưa thu lất phất kéo dài suốt một đêm, sáng hôm sau, ánh nắng MặtTrời ấm áp, những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng đáp xuống tầng mái hiên,hoàng cung như được tẩy rửa qua một lần, không gian thoáng đãng mà yêntĩnh. Tia sáng nhàn nhạt ánh vào những cung Nguyệt Cầm, cung Thuận Hoa,cung Dao Hoa, cung Ngọc Uyển, đây là những nơi trọng yếu của hậu cung,tất cả đều lấp lánh trong màu nắng vàng.
Sớm đã có các cung nữ và thái giám bận rộn quét dọn trận lá rụng đêmqua, không khí trong hậu cung vẫn như bị Cấm vệ quân phong toả, nhómcung nhân im như thóc, không ai dám hé răng nói một lời, chỉ yên lặngcúi đầu làm việc. Nếu là lúc trước, mỗi khi các cung nữ hay thái giám đi ngang qua nhau, còn cười đùa trêu chọc vài câu, nhưng hôm nay họ phảithận trọng từ lời nói đến hành động.
Địch Táp mang theo Cấm vệ quân lục soát toàn bộ hậu cung, mắt thấynắng đã lên, nhưng vẫn không có kết quả, hắn không khỏi cảm thấy tứcgiận, gương mặt âm trầm hơn mấy phần.
Hắn khoanh tay đứng trong Trọng An điện, nhìn nhóm Cấm vệ quân vẫnđang lục soát, ánh sáng trong mắt lạnh buốt. Đây là nơi cuối cùng chưađiều tra, nếu tại đây cũng không tìm được nữ nhân kia, sợ rằng phầnnhiều là đã chạy thoát khỏi cung.
“Vương gia, vẫn không tìm thấy.” Tiền vệ Giáo úy Lý Dương của Cấm vệ quân quỳ xuống đất xin chỉ thị.
Địch Táp thấy nhóm Cấm vệ quân đã tập hợp đến sân trước viện, hiểnnhiên không phát hiện được gì, hai mày khóa chặt lại với nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946517/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.