Khánh Nhiễm cảm thấy như đang bị nhấn chìm trong lò lửa nóng rực, đôi lúc lại giống như đang chìm nổi giữa biển băng lạnh giá, cả người lúclạnh lại lúc nóng, rất hỗn loạn!
Những hình ảnh chấp nối mơ hồ lướt qua đầu nàng, lúc là gương mặttươi cười hào sảng của cha, lúc là bàn tay dịu dàng của nương đang vuốtve mặt nàng, trong chốc lát lại là biển máu nhuộm đỏ cả bầu trời và mặtđất, nàng hoảng sợ muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt lại giống như có vậtnặng đang đè vào, không còn chút sức lực.
Trong lúc mơ màng, dường như có một người luôn dịu dàng ôm nàng vàolòng, cái ôm kia thật rộng lớn và ấm áp, giống như lồng ngực vững chãicủa cha, nàng tham lam muốn đến gần hơn, gần hơn chút nữa…nhưng người nọ lại đột ngột rời đi.
Một lúc sau, tựa hồ có một sức mạnh dịu dàng chạm vào khắp ngườinàng, từng đợt đau đớn truyền đến, nàng khiếp sợ vô cùng, nhưng lạikhông có sức lực để ngăn cản nó, chỉ có thể dày vò tuỳ ý người đó muốnlàm gì thì làm.
Một trận đau đớn khủng khiếp, nàng mệt mỏi hôn mê bất tỉnh. Trong lúc mơ màng, nàng nghe được giọng một nam một nữ nói chuyện
Cái ôm ấm áp kia lại phủ lên người nàng, trời rung đất chuyển, rồi mọi chuyện dần yên ắng đi qua.
Đợi đến khi nàng hoàn toàn tỉnh lại, ánh vào mi mắt là dải lụa vàngphất phơ bên tấm màn xanh nhạt, bên mép thêu những khóm hoa lan viền bạc tinh mỹ. Gió thổi qua lay động, dây lụa vàng rũ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946511/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.