Một khoảng trời xanh biếc quang đãng, mây trắng nhẹ bay, ánh nắng trên cao ấm áp.
Trước cửa son của một phủ đệ danh giá, mười mấy thị nữ đeo vòng ngọcmặc hoa phục lấp lánh chia làm hai bên, đoàn thị vệ hăng hái đang đứngsau một cỗ xe ngựa tinh xảo, ai nấy đều nhìn vọng vào bên trong phủ, sau cánh cửa son.
Không bao lâu, trong phủ truyền ra những tiếng cười nói giòn giã,tiếng bước chân cũng tiến đến gần, mọi người liền cúi đầu yên tĩnh chờđợi.
Phượng Anh giúp đỡ một vị lão giả chậm rãi đi đến cửa môn, thân thểcủa lão giả kia cao gầy, bước đi rất trầm ổn, ánh mắt sáng rõ ràng,gương mặt lão nhân hiện lên nét hiền lành.
Ông kéo tay Phượng Anh, thấp giọng nói:“Sớm ngày trở về cũng tốt, nói cho mẫu thân ngươi không cần nhớ thương ngoại công, Khánh thành này cái gì cũng tốt, không thiếu thứ gì cả.”
“Dạ, ngoại công nhất định phải bảo trọng thân thể nhé, sang năm vàosinh thần ngoại công, cháu sẽ cùng mẫu thân trở về thăm người.” PhượngAnh nâng lão giả qua khỏi một cái bậc cao, thấp giọng đáp lời ông.
“Tốt, tốt. Ngoại công sẽ chờ ngươi, đến lúc đó còn phải kiểm tra họcthức của ngươi thế nào.” Ánh mắt lão giả tỏ ra nghiêm túc, nhìn PhượngAnh khắc khe.
“Ngoại công cứ chờ xem, sang năm, cháu nhất định có thể thắng ngoạicông mấy ván cờ. Ngoại công cũng đừng nên đi theo nữa, bên ngoài này gió lạnh, người cũng lớn tuổi rồi, sẽ rất dễ bị cảm mạo, người mau trở vềđi, nếu không sẽ làm tôn nhi lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946457/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.