Rừng cây tùng yên tĩnh, xanh um lặng lẽ, gió nhẹ khẽ lướt qua, mangtheo mùi nhựa tùng. Cách đó không xa, suối nước nóng tí tách phát ranhịp điệu. Khánh Nhiễm nhảy vụt đi trong rừng tùng, thấy cách đó không xadưới ánh trăng mông lung hiện lên ánh nước lấp loáng, sương mù dày đặcbao phủ suối nước nóng, hai con ngươi đen huyền càng thêm sáng ngời. Vứt đi cành tùng vừa mới tiện tay bẻ xuống, nàng thi triển khinh công bayvọt đi. Kể ra, thân thể mà nàng được nhận này thật sự không tồi, cộngthêm việc nàng còn giữ trí nhớ của kiếp trước, nên học võ vô cùng nhanh. Năng lực hiểu biết, khả năng lĩnh ngộ của nàng đương nhiên không giốngnhư một đứa trẻ bình thường, hơn nữa thân thể này còn thừa hưởng sựthông minh từ mẫu thân, có trí nhớ cực kì tốt. Tuy rằng Khánh Nhiễm cònbất mãn việc mình mới chỉ sáu tuổi, nhưng dù sao, ngay từ lúc mở mắt đãtiếp xúc với võ công. Ngay từ lúc đầu, nàng đã cảm thấy hứng thú, ngày thường được mẫu thân ôm trong lòng nhìn phụ thân anh tuấn cầm thương múa gậy, song lạiphát hiện những chiêu thức kia rất hợp ý mình, chỉ nhìn vài lần liền nhớ gần như chính xác hoàn toàn, không sai khác lắm. Khi đó nàng vẫn còn là một đứa bé chưa biết đi. Từ khi lên ba, có một hôm bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, lúcphụ thân đang luyện võ thì nàng đi theo sau làm vài động tác, khi phụthân phát hiện ra thì rất cao hứng, lập tức bế bổng nàng tung cao lênkhông trung, ha ha cười mừng rỡ. Thế là Khánh Nhiễm liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946415/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.