*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch công tử ôm tiểu mỹ nhân đang ngủ từ ôn tuyền bước ra, Tang Du đứng chờ cạnh xe ngựa liếc mắt nhìn Văn Khương đang ngoan ngoãn ngủ trong lòng Bạch công tử - nàng nhíu nhíu mày, dung nhan kiều diễm, vừa trải qua kích tình nên mặt đỏ môi hồng, cả người được Bạch công tử cẩn thận bao bạo không cho người khác nhìn ra dấu vết.
"Công tử, đám hắc y nhân do Ngụy Hắc Noãn cầm đầu đoán chừng đã lên núi, bất quá theo Giới mỗ biết, người muốn lấy được thần binh không chỉ có bọn họ, trừ chúng ta, còn có một thế lực khác."
"Công tử, không bằng để thuộ hạ đi trước xem sao." - Tang Du hướng chủ nhân quỳ xuống."
"Tang Du, thần binh há lại dễ dàng cho chúng ta lấy được?"
"Chính là..."
Tang Du liếc nhìn đến Văn Khương còn đang ngủ, cúi đầu...
"Theo Giới mỗ biết, công tử muốn lấy thanh kiếm kia nhất định phải nhờ đến Văn Khương công chúa"
Giới Tử Thôi cao thâm khó đoán liếc nhìn Văn Khương. Bạch công tử nhẹ nhàng đem nàng đặt ở trên xe ngựa, để Văn Khương nằm ngủ ở tư thế thoải mái nhất.
"Vì sao?"
"Thanh kiếm kia do một người phụ nữ rèn mà thành, phân thành 2 phần, trong Lang Tà chính là nơi để chuôi kiếm, nếu muốn lấy ắt phải nhờ đến nữ tử mới có thể rút ra"
"Giới công tử vì sao đối với hai thanh thần binh này hiểu rõ như vậy?" - Bạch công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuong-cong-chua/170976/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.