*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngoài trời tĩnh mịch, gió mát trăng thanh hữu tình vạn chủng nhưng Văn Khương lăn qua lộn lại ngủ không được. Có lẽ vì từ khi ra sống trong đại điện được đối đãi hầu hạ từ chân tơ kẽ tóc nay đến hàn xá tuy điều kiện không tệ nhưng nàng vẫn rất khó thích nghi.
Nàng vểnh tai nghe tiếng lá cây xào xạc bên ngoài cửa sổ bị gió làm lay động, trong lòng không khỏi dâng lên chút sợ hãi. Nhưng nghĩ lại, Tang Du cùng Tam ca đều đang ở phòng bên nên cũng hơi vững dạ.
Tính cách nghịch ngợm nàng chuyển đảo tròng mắt, rón rén nhảy xuống giường, lặng lẽ mở cửa phòng nơi mà mọi người đang nói chuyện đi đến. Tưởng rằng hồng y nữ tử lúc nãy cũng ở lại nhưng cuối cùng chỉ nghe được thanh âm của nam tử. Tuy bọn họ nói chuyện âm lượng rất thấp nhưng Văn Khương vẫn nghe thấy, chuyện bọn họ đang đàm luận chính là mấy sách lược của nhà binh. Trộm nghĩ Tam ca của nàng trước giờ quen yên tĩnh làm sao nay lại hứng thú đến chuyện dao kiếm!?! Văn KHương càng tò mò nhưng cũng không có ý định xen vào, định bụng trở về phòng thì nghe thấy giọng của Bạch công tử:
"Tiểu muội"
" Sao lại nép góc tường nghe lén bọn ta nói chuyện thế?"
Hắn nhìn nàng sủng nịnh, Văn Khương mẫn cảm rất nhanh nhận ra trên y phục hắn lưu lại hương nhài, trộm nghĩ chắc từ hồng y nữ tử kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuong-cong-chua/170971/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.