Edit: Thượng Quan Trân Tuệ
Beta: TQ Huyền KiếmMạc Vãn Khê từng bước nặng nề trở về doanh trại. Còn chưa về doanh trướng thì đã thấy nam nhân đang đứng phía trước, bất động nhìn nàng.
Mạc Vãn Khê mở miệng: “Chiếu Hàn.”
“Sao vậy?” Thủy Chiếu Hàn tiến tới, ôm chặt Vãn Khê vào lòng. Khi nãy, hắn bị Phương tiên sinh quấn lấy, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng cùng Ngũ vương gia rời đi. Sau đó, hắn thật vất vả mới cắt đuôi được Chu tiên sinh, còn chưa kịp đuổi tới ngọn núi thì đã bị binh lính ngăn lại. Rơi vào đường cùng, hắn đành phải đứng canh chừng trước doanh trướng của Mạc Vãn Khê, đợi nàng trở về.
“Chúng ta rời khỏi nơi này được không?”
“Được, ngày mai chúng ta đi” Không hỏi tại sao, bởi vì hắn yêu nàng, tin tưởng nàng. Thuỷ Chiếu Hàn vuốt ve mái tóc của nàng, trong lòng mềm mại.
Binh quý thần tốc (xuất binh quan trọng là tốc độ),Mạc Vãn Khê và mọi người đem tới chứng cứ không lâu, Ngũ vương gia cũng đã dẫn binh xuất phát. Ngũ vương gia vì ở lại yến hội lâu hơn một đêm, sáng sớm ngày kế Ngũ vương gia liền điểm binh xuất phát tự mình thân chinh.
Tướng sĩ doanh địa đi hơn phân nửa, chỉ còn những thủ vệ ở lại bảo vệ địa doanh. Mạc Vãn Khê vén rèm ra khỏi doanh trướng, trên người đổi sang kỵ sang mộc mạc, ngay ngắn. Nàng không còn là một đại tiểu thư nữa, ra ngoài cũng không cần phải quá rườm rà, cứ đơn giản tự nhiên hết sức có thể.
Thuỷ Chiếu Hàn dẫn ngựa chờ bên ngoài, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khe-han-thuy-chieu/446067/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.