Edit: Thượng Quan Trân Tuệ
Beta: Thượng Quan Tử LanSau khi Thủy Chiếu Hàn đi rồi, mọi thứ vẫn trở lại đúng với quỹ đạo vốn có của nó. Mạc Vãn Khê ngủ ngày càng nhiều hơn, thân thể gầy hơn không kém:
“Tiểu thư, dưới phòng bếp vừa mới hầm lại canh gà. Tiểu thư uống một chút đi”
Kiếm Tâm cầm trên tay một cái khay đựng chén ngọc, đi thẳng tới phía bàn viết. Trên tay Mạc Vãn Khê cầm cuốn sách, chăm chúc đọc:
“Ta biết rồi. Ngươi cùng Kiếm Vũ nghỉ ngơi đi. Chỗ này không cần các ngươi hầu hạ”
“Tiểu thư!”
Kiếm Vũ có chút thiếu kiên nhẫn, nói:
“Sao người lại có thể không yêu quý bản thân mình tới vậy? Nếu phu nhân biết được, hẳn người sẽ cảm thấy đau lòng khôn xiết”
Nghe tới vậy, động tác trên tay nàng có chút ngưng lại. Kiếm Tâm trước giờ vốn trầm ổn cũng không có ý ngăn lại. Thư phòng nhất thời im lặng không tiếng động.
“Chậc!”
Một giọng nói của nam nhân xa lạ truyền tới. Kiếm Vũ nghe được liền hoảng hốt mà ném cái khay đựng về phía đối phương. Ngay sau đó, Kiếm Vũ dùng thanh gươm vốn được giấu kĩ ở sau lưng rút ra, bảo hộ Mạc Vãn Khê cùng Kiếm Tâm ở sau lưng.
“À, là một tiểu cô nương nhạt nhẽo, ta nhường ngươi một hiệp.”
Bóng hình nam nhân vốn núp mình rất kĩ đột nhiên phóng vụt ra, tranh đấu với Kiếm Vũ. Kiếm Tâm nhẹ nhàng thở ra, muốn gọi người tới thì đôi bàn tay dày thô ráp lập tức bịt miệng nàng ta lại, bên tai vọng đến giọng nam trầm thấp:
“Thật xin lỗi. Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khe-han-thuy-chieu/446062/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.