Edit: Thượng Quan Trân Tuệ
Beta: TQ Huyền KiếmSáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chiếu vào nữ tử ngủ say trên đống cỏ khô. Đôi lông mi dài của nàng khẽ giật giật, chậm rãi mở to mắt. Ánh mắt bị mặt trời chiếu vào có chút không quen, nử tử cau mày nâng tay chặn lại ánh sáng, mới hoàn toàn mở to mắt. Nàng mờ mịt ngồi dậy, trong nhận thức vẫn chưa hoàn hồn giải thích vì sao mình lại ở đây.
“Mạc cô nương tỉnh rồi sao?” Giọng nam êm tai thoảng qua. Mạc Vãn Khê quay đầu nhìn, nam tử cao lớn tuấn tú cầm một gói lá rộng đang bọc cái gì đó, đứng cách đó không xa nhìn nàng.
Mạc Vãn Khê suy nghĩ một lát, sau đó mới đáp lại: “Thủy công tử?”
Thủy Chiếu Hàn cầm thứ đó tiến lại gần: “Đêm qua cô nương có ngủ ngon không?”
Nàng khẽ gật đầu, không hề khách sáo. Đêm qua là đêm nàng ngủ ngon nhất từ khi mẫu thân qua đời. Rõ ràng ban ngày mới trải qua một trận đuổi giết sống chết, buổi tối lại còn ngủ ngon như vậy. Bây giờ nghĩ đến, Mạc Vãn Khê bỗng cảm thấy thật khó tin.
“Vậy là được rồi.” Thủy Chiếu Hàn buông đống lá trong tay xuống mặt đất, lá cây giãn ra để Mạc Vãn Khê nhìn rõ bên trong là vài loại trái cây.
“Buổi sáng chúng ta ăn tạm trái cây, trước trưa nay là có thể tới lạc huyện rồi.”
Mạc Vãn Khê đứng dậy khẽ phủi phủi người. Nàng muốn tìm một nơi để rửa mặt chải tóc nhưng lại không biết tới nơi nào. Ánh mắt nhìn về phía Thủy Chiếu Hàn, nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khe-han-thuy-chieu/446056/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.