Chính như Tần Phong dự đoán, sau khi về nước, lịch trình của Lục Diễn đã bị sắp xếp kín mít, đủ loại công việc ập tới khiến hắn đáp ứng không xuể.
Ra mắt hai năm, năm ngoái đạt được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất và diễn viên mới xuất sắc nhất tại Bách Thảo, năm nay lại giành được danh hiệu ảnh đế, hơn nữa còn là tại liên hoan phim quốc tế Cannes, thành tích như vậy, ở nền điện ảnh Hoa ngữ, không nói là người đầu tiên từ xưa đến nay, nhưng cũng làm cho người ta phải chú ý ngưỡng mộ.
Trước thành tích như vậy, antifan của Lục Diễn nhất thời đều mai danh ẩn tích, trong khoảng thời gian này, có thể nói là Lục Diễn trở thành người nổi tiếng được chú ý nhất hiện nay.
《Tay súng bắn tỉa》một lần nữa công chiếu, phòng vé một đường thu lợi, cùng lúc trước quả thực là khác nhau một trời một vực, hơn nữa bản quyền chiếu phim ra nước ngoài, hiện tại căn bản không thể nói là lỗ vốn, mà phải nói là thu được bao nhiêu. Tiền mà, ai cũng sẽ không ngại nhiều, mặc dù là người không để ý tiền tài như Hạ thiếu gia, đối với kết quả hồi báo như vậy cũng hết sức hài lòng.
Hiện giờ tất cả mọi người cũng đã biết người đầu tư cho bộ phim điện ảnh này là hắn, thời điểm người trong giới ngoài giới gặp gỡ, người khác trừ bỏ tán dương thông thường, còn không quên khen một câu Hạ thiếu gia thật có mắt nhìn, tùy tiện đầu tư một bộ phim liền kiếm bộn tiền. Hạ thiếu gia tâm tình tốt, ngay cả cấp dưới ngày thường theo bên người cũng thoải mái hơn không ít, vì thế khi Hạ thiếu gia mời Lục Diễn tới Kim Điện uống rượu, những người đó nhìn thấy Lục Diễn đều vô cùng thân thiết cùng cung kính.
Mà kéo theo, mấy bộ phim trước đó Lục Diễn góp mặt cũng lên tới trang đầu của các web phim lớn, nhãn đều là một kiểu “Kiệt tác của ảnh đế Cannes”, kéo theo đó là một loạt phim nhảy lên vị trí đầu bảng. Được lợi lớn nhất chính là bộ phim《Ván cờ》năm nay vừa mới công chiếu, vốn doanh thu phòng vé trong nước đã rất cao, hiện tại lại được tuyên truyền ‘miễn phí’ như vậy, bản quyền ra nước ngoài lại đạt được thành tích trước nay chưa từng có, Cao Hi Triết mừng rỡ gọi điện thoại tới liên miệng khen, nhóc Lục Diễn cậu a, thật không hổ là phúc tinh của tôi.
Trước đó bộ phim truyền hình duy nhất《Mùa gió thổi》của hắn cũng bắt đầu phát lại trên các kênh truyền hình, tỉ lệ xem không hề thua kém thời điểm quảng bá trước đây.
Mà ngay cả album mới vừa phát hành không lâu, lượng tiêu thụ cũng lần thứ hai tăng lên một vòng.
Đúng là con đường rộng mở, Lục Diễn ngược lại vẫn còn bình tĩnh, với hắn mà nói, này vốn chính là kết quả đoán trước, nhưng nhóm fan thì không giống vậy. Ước chừng là trước đó bị atifan áp bức quá mức, hiện tại có sự thật làm chỗ dựa, nhóm fan đều thẳng lưng ưỡn ngực, nói chuyện cũng có thể cao giọng, nhất thời, bất kể là Weibo hay là các diễn đàn lớn, tóm lại, những nơi từng bị antifan dạo qua, hiện giờ đều bị fan công kích một lần, tiêu đề các bài post nhất định không thể thiếu chúc mừng nam thần lấy được danh hiệu ảnh đế, sau đó đi vào đủ loại nội dung, dù sao đều không thể thiếu fan cuồng hưng phấn kích động linh tinh, thuận tiện đem các loại phẩm chất ưu tú của Lục Diễn phổ cập một lượt.
Đám antifan tạm thời không dám ló đầu, ngẫu nhiên ngoi lên trào phúng vài tiếng cũng rất nhanh bị dìm chết, người qua đường lúc đầu xem còn tỏ vẻ tuy rằng không biết tình huống, nhưng vẫn chúc mừng, nhưng mà có quá nhiều bài post hiện lên, liền có chút không kiên nhẫn, tính tình nóng nảy một chút trực tiếp từ người qua đường biến thành anti. Cho nên nói, mặc dù là nam thần tốt đẹp như Lục Diễn cũng không cách nào lấy lòng tất cả mọi người, mà thế nhân có tâm lý phản nghịch lại cũng chiếm phần lớn.
Cuối cùng là một ít fan có lý trí khuyên nhủ các fan kích động về diễn đàn chính, nói rằng không khiến cho nam thần lại phải nhận thêm anti, trước mặt công chúng vẫn là khiêm nhường một chút thì hơn, về địa bàn nhà mình muốn xả như thế nào cũng được. Lúc này mới dần dần yên tĩnh trở lại.
Đối với Lục Diễn mà nói, thành tích đã qua đại biểu cho quá khứ, tương lai mới là mục tiêu hắn muốn hướng đến. Từ sau khi trở về từ liên hoan phim Cannes, trừ bỏ bận rộn với các loại công việc, Lục Diễn giành càng nhiều tinh lực đặt ở việc chọn lựa tác phẩm tiếp theo.
Hiện giờ mang danh ảnh đế, chính là một cơ hội chuyển thân, giá trị con người dĩ nhiên sẽ khác, lượng kịch bản để chọn cũng càng lớn hơn.
Đối với việc lựa chọn kịch bản, Lục Diễn hiện tại vẫn như cũ chú trọng vẫn là nội dung kịch bản cùng nhân vật, nếu kịch bản cùng nhân vật đủ tốt, tiền không thành vấn đề, nếu không, cho dù là trả cao bao nhiêu, hắn cũng không muốn nhận.
Vừa mới đạt được ảnh đế, đúng là lúc cần càng nhiều tác phẩm hay để chứng minh thực lực của mình, còn có một đám người đang rình cơ hội chê cười hắn, hắn tự nhiên không đồng ý tự làm mất mặt mình. Nhưng mà kịch bản xuất sắc nhân vật hay rất nhiều thời điểm chỉ có thể gặp, không thể cầu. Thực tế không gặp được vai thích hợp thì cũng chẳng biết làm sao.
Phương diện điện ảnh không có cái nào hợp ý, Tần Phong bắt đầu lưu ý bên mảng phim truyền hình, rốt cục hắn tìm được một cái vừa lòng.
“Kịch bản này không tồi —-《Trinh thám toàn năng》, tên tuy rằng có vẻ tầm thường, nhưng nội dung lại rất đáng khen, hai năm gần đây đang lưu hành loại đề tài trinh thám này, cậu xem qua một chút.”
Lục Diễn tiếp nhận kịch bản, hắn đọc rất nhanh, cơ hồ là tốc độ nhanh như gió, nhưng lại không phải là qua loa liếc qua, mà là mỗi câu mỗi chữ đều có thể đọc được.
《Trinh thám toàn năng 》lấy hình thức quay thành từng vụ, mỗi một câu chuyện ước chừng sáu tập phim, từ một đám án tử khác nhau tạo thành, từng người độc lập lại có liên hệ với nhau. Ý cũng như tên, đây là một bộ phim trinh thám phá án, tự nhiên lấy các loại vụ án làm chính. Nhân vật chính là một thám tử tư, mang theo hai trợ thủ một nam một nữ, lấy đầu óc linh hoạt cùng năng lực suy luận xuất sắc phá gỡ những vụ án rắc rối mà ngay cả cảnh sát cũng bất lực.
Phong cách khác với loại hình trinh thám nghiêm túc hắc ám, bộ phim truyền hình này tổng thể có chút thanh thoát, bốn vụ án đã viết tuy rằng mỗi một vụ rất ly kỳ nhưng sẽ không tạo cảm giác áp lực cho người xem, khó được chính là rất có logic và chặt chẽ, mặc dù Lục Diễn là người mê trinh thám, cũng tìm không ra vấn đề nào.
Sở dĩ cảm thấy nhạc dạo tổng thể thanh thoát nhẹ nhàng là bởi vì nhân vật chính khác với mấy kiểu nhân vật chính khí lẫm liệt, có khổ tâm hay thù hận ác liệt, mà là hình tượng khôi hài vui vẻ, phong lưu phóng khoáng, hơn nữa còn sống rất vô tư yêu đời, đối mặt với kẻ ác hung dữ cũng có thể thoải mái chế phục.
Mà chữ “Toàn năng” ngoại trừ đại biểu cho mặt thể lực, quan trọng hơn là ở mặt trí nhớ, năng lực quan trọng nhất của nhân vật chính là ghi nhớ trong nháy mắt, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể nhớ kỹ hết thảy đồ vật hắn gặp qua, hơn nữa hắn sức quan sát cẩn thận tỉ mỉ cùng năng lực suy luận chặt chẽ, tất cả tội phạm ở trước mặt hắn đều không chỗ nào che giấu. Nhân vật chính như vậy, quả thực không chê vào đâu được, dùng ngôn ngữ lưu hành trên internet đương thời để hình dung, chính là soái ca trong các soái ca.(*)
Lục Diễn khép lại kịch bản, mỉm cười, “Rất thú vị. Đề tài tuy rằng thông thường, nội dung lại có ý tưởng mới. Đối với dạng phim truyền hình nhân vật chính như vậy sẽ rất được hoan nghênh.”
Tần Phong đồng ý, “Không sai. Hơn nữa theo kịch bản, tình cảm trong phim cũng rất cuốn hút, nữ chính là một pháp y, công tác lâu năm, cuộc sống lại mơ hồ. Sau khi nam nữ chính gặp nhau, từ phong lưu lãng tử biến thành kỵ sĩ chung tình, cứu nữ chính từ các loại nguy nan. Tình tiết như vậy, sẽ thu hút người xem là nữ.”
Lục Diễn vui vẻ đồng ý, “Vậy nhận đi. Bộ phim này làm tốt, nhất định sẽ ăn khách.”
Tần Phong gật gật đầu, “Tôi đồng ý. Đúng rồi, nữ nhân vật chính là Hạ Dĩnh.”
Lục Diễn giật mình, ồ một tiếng, “Nữ vương dòng phim trinh thám sao.”
Phim truyền hình hiệu suất chung quy là rất cao, rất nhanh, tin tức Lục Diễn nhận đóng phim《 Trinh thám toàn năng 》, cùng “Nữ vương trinh thám” Hạ Dĩnh dắt tay nhau truy kích tội phạm đã được tung ra. Tuy rằng là phim hiện đại chiếu trên kênh truyền hình, nhưng tuyên truyền vẫn cần phải thực hiện, trong ảnh chụp Lục Diễn toàn thân áo gió dài xám bạc, khóe môi nhếch lên mỉm cười phong lưu tự tin, cả người lỗi lạc tuấn dật, Hạ Dĩnh thì mặc áo pháp y, vẻ mặt lạnh băng, toát lên đủ tư chất nữ vương, hình ảnh cực kỳ hài hòa.
Phim truyền hình còn chưa khởi quay, fan đã nhiệt tình chú ý.
Hạ Dĩnh cũng là nữ diễn viên thành danh đã lâu, phim truyền hình mà cô tham dự đa phần là thể loại điều tra phá án, mà cô ở thủ vai đủ kiểu nhân vật, hoặc thành thục hoặc xinh đẹp, hoặc già dặn hoặc mơ hồ, hoặc lạnh lùng hoặc thâm tình, dần dần, liền có danh hiệu “Nữ vương trinh thám”, fan của cô phần lớn cũng là người mê thể loại này.
Lúc này đây hai người hợp tác, fan của cả hai cũng bắt đầu hòa hảo hỗ trợ, rõ ràng nhất chính là từng người post bài tỏ vẻ ủng hộ phim, thậm chí trước khi khởi quay, “Trinh thám toàn năng” đã biến thành đề tài được chú ý nhất.
Trước ngày vào đoàn phim, Lục Diễn ngoài ý muốn gặp được một vị khách tới thăm.
Nghe nói là đối phương gọi điện thoại đến Tinh Không, ngỏ ý muốn cùng Lục Diễn gặp mặt, bởi vì thân phận đối phương đặc biệt, là lão tiền bối trong giới văn nghệ, cũng coi như người một nửa trong giới giải trí, công ty cũng nể mặt mũi, gọi điện thoại cho người đại diện Tần Phong, Tần Phong đồng ý trước, hẹn rõ thời gian, liền thông báo cho Lục Diễn.
Lục Diễn mới đầu có chút nghi hoặc, hắn không nhận ra vị lão tiền bối này, cũng không biết đối phương vì sao muốn gặp hắn. Nhưng tôn trọng tiền bối là điều cần thiết, cho nên vào thời gian hẹn, Lục Diễn đến nơi đã hẹn chờ đợi, ăn mặc cũng rất chỉnh tề, biểu đạt mười phần thành ý.
Đối phương đến đúng giờ, vừa thấy được Lục Diễn liền đi thẳng vào vấn đề, “Người dạy cậu đàn vi-ô-lông là Vương Sung đúng không? Ông ấy có phải là đã từng chơi đàn tại rạp hát quốc gia?”
Lục Diễn sửng sốt một chút, “Đúng vậy, ông làm sao biết? Ông biết thầy ấy sao?”
Đối phương thở dài, “Đã gần ba mươi năm chưa gặp lại, ông ấy hiện tại thế nào?”
Lục Diễn ánh mắt có chút thương xót, “Mười năm trước thầy đã qua đời.”
Lão tiền bối ngẩn ngơ, lộ ra biểu tình bi thương, thật lâu sau, thở dài nói, “Kỳ thật ta đã đoán được, nhưng chung quy không muốn thừa nhận. Ông ấy chết như thế nào?”
Lục Diễn cân nhắc một chút, mới nói, “Khi đó thầy bệnh nặng, không qua khỏi nên đã đi.”
“Thân thể ông ấy vẫn luôn không quá tốt, ai, nếu tôi sớm tìm được ông ấy thì tốt rồi. Chính là ông ấy, rất bướng bỉnh, đến chết cũng không chịu liên hệ với đám bạn già này, tất cả mọi chuyện đều muốn tự mình gánh vác.” Lão tiền bối vẻ mặt hoài niệm lại khổ sở.
Lục Diễn nghĩ nghĩ, hỏi, “Nghe ra tiền bối cùng thầy đã thân quen từ lâu.”
Lão tiền bối gật đầu, “Chúng ta đã từng cùng trong rạp hát quốc gia, khi đó vài người chúng ta tình cảm rất tốt. Sau lại xảy ra một việc, ông ấy chịu một ít ủy khuất, bị hàm oan mà rời khỏi rạp hát. Khi đó tôi vừa lúc đến nơi khác biểu diễn, chờ lúc trở về người đã đi rồi. Nhiều năm như vậy, tôi vẫn luôn tìm kiếm ông ấy, không nghĩ tới… Ai.”
Lục Diễn không hỏi những chuyện cũ năm xưa, đó đại khái là một ít sự tình không quá vui vẻ, hắn không có sở thích chọc vào nỗi đau của người ta, hơn nữa quá mức tò mò cũng có vẻ không lễ phép.
Lão tiền bối hít vài ngụm khí, còn nói thêm, “Hôm nay thật sự là cám ơn cậu, nói cho ta biết tin tức của ông ấy, cũng coi như buông xuống tâm tư trong lòng tôi nhiều năm qua.”
“Không có gì. Thầy nếu biết có bạn bè như ông đều luôn nhớ thương thầy, nhất định sẽ cảm thấy vui mừng.” Lục Diễn chân thành đáp.
“Cậu đã là học sinh của ông ấy, nhiều năm qua ông ấy đại khái cũng chỉ thu một học trò là cậu, có một việc muốn mời cậu giúp đỡ, không biết có thể được hay không?”
“Mời ông cứ nói.”
Hoàn chương 66
.
(*) Nguyên văn chỗ này là : 各种苏 (đủ loại tô),bởi hiểu biết hạn hẹp nên không rõ nó có nghĩa gì trên mạng TQ, vậy nên Phily mạn phép chém. Ai hiểu được thì góp ý cho Phily nhé ^^
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]