Chương trước
Chương sau
.



Hai người vào khách sạn gần đó tìm một gian ghế lô.

Bởi vì lân cận Tinh Không thường xuyên có một số minh tinh nghệ sĩ hay ghé tới, phần lớn đều chú trọng riêng tư của khách, nhân viên cũng rất chuyên nghiệp. Cho nên hai người kia, một người là diễn viên mới nổi gần đây chạm tay có thể bỏng, một người là thần tượng nam thứ nổi danh trong phim, tuy rằng vừa vào cửa đã bị nhận ra, nhưng không đưa tới chấn động náo loạn. Nhân viên biểu tình hưng phấn cũng chỉ chuyên nghiệp dẫn hai người đến ghế lô, đưa ra giấy bút lễ phép xin chữ kí hai người.

Nhân viên phục vụ đóng cửa rời đi, Từ Vĩnh Chu tháo xuống kính râm ngụy trang, hướng Lục Diễn cười nháy mắt mấy cái, “Cảm giác thế này, kỳ thật khá tốt đi.”

Lục Diễn cười cười, không nói gì.

Từ Vĩnh Chu ngược lại nhẹ nhàng oán giận, “Lại nói tiếp, Lục Diễn cậu cũng quá không có suy nghĩ, đổi số điện thoại di động cũng không nói cho tôi biết.”

Lục Diễn thuận miệng giải thích, “Lúc mới đổi số bận quá, ai cũng chưa kịp thông báo, chờ khi tôi liên hệ, cậu cũng đổi số rồi.”

“Ai, kia thật là có chút không khéo.” Từ Vĩnh Chu đáp, cũng không kiên trì theo đuổi vì sao cả hai đều không thông qua bạn học xin số điện thoại của đối phương. Có một số việc, nếu đã thay đổi, cả hai cũng không có ý định nói rõ, đơn giản hồ đồ một chút, ngầm hiểu trong lòng.

Trên thực tế, Lục Diễn là cố ý không nói cho Từ Vĩnh Chu số mới của hắn.

Lục Diễn kỳ thật cũng không chuẩn bị trả thù cái gì, cuộc đời của hắn có mục tiêu quan trọng hơn, không có thời gian cùng tinh lực lãng phí trong cừu hận cùng trả thù vô vị.

Nhưng Lục Diễn cũng không phải thánh nhân, đối với kẻ đã từng thương tổn, hắn thủy chung không cách nào tiêu tan. Tuy rằng những chuyện “đã từng” này đối với đối phương mà nói còn chưa phát sinh.

Về phương diện khác, Lục Diễn trong lòng có khúc mắc, hắn tuy rằng không chuẩn bị trả thù, nhưng lại càng không cho phép người khác qua mặt hắn. Từ Vĩnh Chu đối với hắn tạo thành uy hiếp nặng nề dằn xuống đáy lòng. Hắn không biết Từ Vĩnh Chu vì cái gì đối với mình như vậy, mà quan trọng hơn, không biết hắn có còn năng lực gây trở ngại đến mình hay không. Biện pháp tốt nhất, chính là tự mình đứng ở chỗ cao, đứng ở độ cao bất luận thế nào đối phương cũng không thể với tới.

Tại thời điểm vùi đầu hăm hở hướng đến mục tiêu, Lục Diễn khó tránh khỏi xem nhẹ tìm hiểu tin tức đối phương, không nghĩ tới Từ Vĩnh Chu nhanh như vậy liền xuất hiện trước mặt, điều này làm cho đáy lòng hắn âm thầm cảnh giác.

Hai người tùy ý trò chuyện, Từ Vĩnh Chu kể về hơn nửa năm vừa qua của mình, giống như trước khi chết Lục Diễn nghe được, vốn Từ Vĩnh Chu tới một đoàn phim thử vai phụ, thậm chí ngay cả thử vai cũng không tính, hẳn nên gọi là tới nhận vai quần chúng, bản thân hắn cũng không quá coi trọng, chỉ ăn mặc lịch lãm một chút thôi. Ai biết vận khí tốt như vậy, vốn diễn viên diễn vai nam số hai ngại quy mô đoàn phim này không đủ lớn, bỏ đến một bộ phim khác đóng vai nam phụ, phim đều chuẩn bị bấm máy, khi đoàn phim gọi người tới, người đại diện chỉ lạnh lùng nói một câu diễn viên không diễn nữa liền phủi tay chạy lấy người. Đạo diễn trong cơn tức giận, hơn nữa nhất thời cũng khó tìm được nghệ sĩ đủ danh khí lại có thời gian, dứt khoát quyết định bắt đầu dùng người mới, vừa vặn trông thấy Từ Vĩnh Chu, hình tượng khí chất đều ăn khớp, hỏi thăm lại biết là xuất thân chính quy, quả thực không thể phù hợp hơn, thế là liền quyết định cho Từ Vĩnh Chu diễn vai nam chính thứ hai.

Càng làm cho người ta không nghĩ tới, vốn là phim thần tượng thông thường, ngay cả nam nữ diễn viên chính cũng không phải thần tượng đang nổi, cũng không biết chọt trúng chỗ nào của tâm tình người xem, mấy tập đầu còn hưởng ứng thường thường, về sau bắt đầu thu hút càng đông, tự nhiên liền ưu ái mấy diễn viên chính trong phim, nhất là Từ Vĩnh Chu vai nam thứ, ôn nhu thâm tình, yên lặng trả giá mà chờ đợi nữ chính, càng thu được rất nhiều yêu mến của khán giả. Thú vị hơn chính là, diễn viên nam số hai trước đó bỏ bộ phim này, sau khi phát sóng lại thủy chung không gây được chút thu hút nào, nhìn đến kết quả như vậy quả thực muốn hộc máu, lại chẳng thể làm gì, ai bảo hắn lúc trước tự mình bỏ.

Tóm lại, bởi vì này bộ phim thần tượng này mà một lần nổi tiếng, Từ Vĩnh Chu cứ như vậy thuận lợi mà ký kết với Tinh Không, hiện nay đang tiếp nhận một bộ phim thần tượng khác, đương nhiên, lần này không còn đóng nam thứ, mà là nam chính.

Lục Diễn yên lặng nghe, ngẫu nhiên đáp lại mấy câu. Về phần chuyện hắn trải qua, căn bản không cần hắn nói, mấy tháng qua tuyên truyền rầm rộ khắp nơi, muốn xem nhẹ đều khó, huống chi hiện giờ Từ Vĩnh Chu cũng cùng công ty quản lý.

Từ Vĩnh Chu nói xong chuyện của mình, nở nụ cười, nửa nghiêm túc nửa vui đùa nói, “Tôi đã cho tôi đủ may mắn rồi, đánh bậy đánh bạ một bộ phim thần tượng liền nổi, còn được vào Tinh Không. Không nghĩ tới Lục Diễn cậu vĩnh viễn cao hơn một bậc a, liên tiếp hai bộ phim đắt khách, chỉ sợ hiện giờ ở Trung Quốc này người không biết tới cậu cũng chỉ là thiểu số đi.”

Lục Diễn mỉm cười giễu cợt, “Xem cậu nói kìa, nào có khoa trương như vậy.”

Từ Vĩnh Chu cũng cười cười, sau đó có chút nhiều chuyện, “Bất quá nói thật, tôi hâm mộ nhất ở cậu cũng không phải cái này, mà là người đại diện của cậu cư nhiên là Tần Phong. Tần Phong a, người đại diện lý tưởng nhất trong cảm nhận của tất cả nghệ sĩ. Lục Diễn này, cậu đến tột cùng là vận khí thế nào mà Tần Phong một pho tượng đại thần nguyện ý tự mình theo cậu a?”

Lục Diễn ra vẻ cao thâm, “Cậu nói xem?”

Từ Vĩnh Chu nháy mắt mấy cái, thăm dò, “Nghe nói đạo diễn Lý Nhiễm rất thưởng thức cậu a, mà Lý đạo cùng Tinh Không quan hệ nghe nói không đơn giản đâu.”

Lục Diễn cười cười, từ chối cho ý kiến.

Kỳ thật không chỉ Từ Vĩnh Chu, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng, Lục Diễn có thể thu được người đại diện kim bài Tần Phong vào tay, là bởi vì Lý Nhiễm.

Dù sao khi tuyên truyền , Lý Nhiễm chưa từng che giấu thưởng thức đối với Lục Diễn, chuyện này trước đây vô cùng hiếm thấy. Mà quan hệ giữa Lý Nhiễm và Tinh Không cũng làm cho mọi người không chút nghi ngờ lực ảnh hưởng của hắn đối với người đại diện số một tại Tinh Không.

Về phần Tô Mạc đứng sau, anh thật sự quá mức ẩn giấu, thậm chí nghệ sĩ của Tinh Không nhà mình đều hiếm khi gặp anh, dĩ nhiên có rất ít người đem Lục Diễn liên hệ với chủ nhân chân chính đứng sau màn này. Về phần hai lần sớm công khai tiếp đón Lục Diễn, lúc trước cũng chỉ là lời truyền miệng vô tâm, lại nói sau đó Tô Mạc cũng giống thường ngày không tới Tinh Không nữa, cơ hồ đều quên một đoạn kia.

Lục Diễn vốn không định giải thích.

Không phải hắn cảm thấy cùng Tô Mạc xảy ra quan hệ có cái gì không tốt, hoàn toàn tương phản, nếu người trong giới biết hắn được Tô Mạc ưu ái, đãi ngộ của hắn chỉ biết sẽ càng tốt hơn. Về phần người đỏ mắt ngầm giễu cợt chuyện này cũng sẽ càng nhiều, ai quản cơ chứ, chỉ có kẻ bị vây ở chỗ thấp mới ôm cảm xúc ghen tức như vậy. Mục tiêu của Lục Diễn cho tới bây giờ đều tại chỗ cao, sẽ không nhìn xuống phía dưới.

Hắn không tính toán giải thích đơn giản bởi vì không quan trọng. Thứ nhất hắn nói người khác chưa chắc sẽ tin, có khi còn cho rằng hắn vọng tưởng; vả lại hắn tuy rằng sẽ không cự tuyệt Tô Mạc cung cấp tiện lợi, lại không nghĩ chủ động lợi dụng.

Huống chi, trước mặt đối thủ kiêng kị tự lộ ra con át chủ bài, chuyện như vậy Lục Diễn tự nhiên sẽ không làm.

Cho nên đối với với phỏng đoán của Từ Vĩnh Chu, Lục Diễn chỉ trầm mặc, không nói phải, cũng không nói không phải.

Từ Vĩnh Chu tự nhiên cho rằng hắn đang ngầm thừa nhận.

Hai người cứ như vậy dùng cơm, trò chuyện hồi lâu. Từ Vĩnh Chu khơi mào đủ loại đề tài, Lục Diễn như có như không chẳng để ý lại không cho người ta cảm giác có lệ mà đáp lại, tựa như thời gian trước đây bọn họ ở trong trường học.

Nhưng mà chung quy có chút khác biệt, Lục Diễn có thể rõ ràng cảm giác Từ Vĩnh Chu thay đổi, hơn nữa hắn biết, bản thân hắn kỳ thật cũng vậy, cho dù chưa trải qua những chuyện như đời trước.

Không biết làm sao, Lục Diễn cảm giác một chút thương cảm nhàn nhạt. Hắn dường như nhìn thấy cảnh tượng khi quan hệ bọn họ thiết, ban đêm trộm mua bia đến sân thượng uống rượu, trò chuyện về tương lai, nói bất luận tương lai phát triển như thế nào, vĩnh viễn đều là anh em tốt. Lời nói còn văng vẳng bên tai, sự đời đã biến chuyển.

Đến tột cùng có thứ gì, là có thể vĩnh hằng? Hoặc không tồn tại lòng tham không đáy, cả cuộc đời này không thay đổi, có sao?

Chờ đến khi rời khỏi khách sạn, bị khí lạnh bên ngoài ngấm vào thân thể, nhìn Từ Vĩnh Chu một lần nữa đeo lên kính râm ngụy trang, những cảm xúc khó hiểu đó, đã bị Lục Diễn quẳng ra sau đầu.

Nhân sinh trên đời, vốn không có gì là vĩnh hằng bất biến, những sầu não ngẫu nhiên đó, không cần phải lưu lại quá lâu. Nếu đã nhận định mục tiêu, vậy không cần ngoảnh đầu lại, hãy cứ bước tiếp thôi.

Mấy ngày kế tiếp, quả nhiên nhàn hạ hơn rất nhiều, Tần Phong từ chối hết một vài thông cáo không quan trọng, hơn nữa rất nhanh liền đem đến tư liệu sản phẩm, sáng tạo và đặc điểm mới của sản phẩm cùng ý nghĩa chính của quảng cáo.

Lục Diễn mỗi ngày vẫn như cũ sớm thức dậy, giống rất nhiều năm qua dưỡng thành thói quen, chạy bộ nửa giờ, sau khi nghỉ ngơi tự mình chuẩn bị bữa sáng. Thông cáo không nhiều có khi vào buổi sáng có khi lại rơi vào buổi tối, những lúc khác hắn liền xem tư liệu, lên mạng tìm video, nghe nhạc, tìm chút cảm giác.

Công ty đồng hồ nam M luôn luôn nhằm vào đối tượng khách hàng chính là tinh anh trong thương giới, mang đến cho người ta cảm giác nghiêm cẩn, tự khắc chế lại lãnh tĩnh, già dặn, mà nó thiên về giá cả tầm trung, rất được thành phần tri thức ưu ái.

Nhưng mà sản phẩm đồng hồ mới cũng thuộc chuỗi thương vụ hưu nhàn, nhấn mạnh thể hiện chính là loại cảm giác công tác rất nhiều nhưng vẫn thanh thản nhàn hạ lại không mất đi tao nhã.

Cũng bởi vì vậy, công ty M mới muốn tìm người phát ngôn ở châu Á, ý đồ dung hợp loại cảm giác này.

Thời gian hẹn chụp ảnh là ba ngày sau, địa điểm ngay tại phòng làm việc công ty M.

Lục Diễn đến trước nửa giờ so với thời gian hẹn, người phụ trách công ty M Gavin là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, cái bụng phệ cùng nụ cười vô cùng thân thiết, khiến cho người vừa thấy liền sinh hảo cảm, là một thương nhân trời sinh, hắn đối với sự chuyên nghiệp của Lục Diễn hết sức hài lòng.

Người châu Âu làm việc càng chú trọng hiệu suất, sau khi gặp mặt lẫn nhau, không hàn huyên nhiều chuyện, Gavin trực tiếp đem đám người Lục Diễn đến Studio.

Ngọn đèn đạo cụ trong Studio cũng đã chuẩn bị tốt, nhiếp ảnh gia đang xem xét màn ảnh, tìm kiếm góc độ tốt nhất.

Nhiếp ảnh gia là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, đầu đinh gọn gàng, làn da bị phơi nắng sạm đen, có lẽ hẳn là thường xuyên tiến hành hoạt động ngoài trời. Ngoài ý muốn đó lại là một người Trung Quốc, mà còn là người Lục Diễn quen biết.

Nhìn thấy Lục Diễn, nhiếp ảnh gia nở một nụ cười trong sáng, mở miệng chào đón, “Chào anh, Lục Diễn phải không, tôi là hôm nay là người chụp ảnh cho anh.”

Lục Diễn mỉm cười đáp lời, “Tôi biết cậu, Nhâm Nghiêm Phi, sách ảnh địa lý quốc gia thường xuyên có tác phẩm của cậu, tôi rất thích ảnh do cậu chụp.”

Hoàn chương 21



☆,
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.