Chương trước
Chương sau
.



Lần đầu tham gia buổi lễ do công ty điện ảnh lớn nhất thành phố cử hành, khiến cho có chút long trọng. Trong công ty, chỉ cần có nghệ sĩ nào rảnh rỗi đều tham dự, rất nhiều minh tinh lớn xuất hiện làm cho bên truyền thông hưng phấn không thôi, mà khi Mộc Hiểu khoác tay Tô Quyết đi tới, lại càng “giết chết” hàng loạt cuộn phim.

Một trận ánh sáng cùng với truyền thông xuất hiện liên tiếp ở mọi nơi, khách và chủ đều vui mừng phấn khởi.

Đợi được đến lúc rốt cuộc có thể ngồi xuống xem phim, Lục Diễn cảm thấy khuôn mặt luôn mỉm cười thành thói quen của mình đã có chút cứng ngắc, lại càng không phải nói đến đôi chân đứng gần một ngày, nghệ sĩ thật không hổ là công việc yêu cầu thể lực a.

Tìm được chỗ ngồi đã được an bài trước, chỗ bên cạnh đã có người ngồi, sườn mặt tinh xảo hoàn mỹ của người này dưới quầng sáng mờ mờ của ánh đèn trong phòng phá lệ hấp dẫn.

Lục Diễn không cảm thấy bất ngờ lắm, tuy rằng thời điểm đón tiếp vừa nãy không nhìn thấy, nhưng từ sau đêm hôm đó đối phương nói: “Tạm biệt”, vô luận người này xuất hiện trước mắt mình từ lúc nào, cũng sẽ không khiến mình cảm thấy quá mức kinh ngạc.

Lục Diễn lười nhác lại có lệ cười một cách công thức hóa, chỉ thản nhiên nói: “Vừa nãy ở bên ngoài, thật không nhìn thấy Tô đổng.”

Tô Mạc vẫn như cũ nhìn về phía trước, dường như không phải là vì đáp lại lời của hắn, giọng nói cũng không chút gợn sóng: “Tôi không thích quá náo nhiệt, cho nên liền trực tiếp tiến vào.”



Lục Diễn không biết rõ vì sao đối phương đến, Tô Mạc cũng không giải thích nguyên nhân mình đến đây, trong lòng hai người đều biết rõ, mà lại hiển nhiên như vậy, Lục Diễn ngay cả một chút phản cảm cũng không có, ngược lại cảm thấy đó là đương nhiên.

Những chỗ bên cạnh rất nhanh có người lấp kín, mãi cho đến tận lúc phim bắt đầu chiếu, hai người cũng không nói với nhau thêm câu nào nữa.

Thời điểm màn ảnh chiếu phim, Lục Diễn nhìn hết sức chăm chú, đây cũng là lần đầu tiên hắn được xem trọn vẹn bộ phim.

Mặc dù bộ phim được chuẩn bị hơn ba tháng, gần như mỗi một cảnh phim Lục Diễn đều rất quen thuộc, song có điều khi nó bị cắt ghép chọn lọc để biên tập lại một lần nữa, sau đó kết hợp với hiệu ứng âm thanh, hiệu quả đã hoàn toàn khác biệt.

Có lẽ bởi vì sự tái sinh của Lục Diễn giống như tạo nên hiệu ứng bươm bướm, Lục Diễn cảm thấy lần này mình tham gia đóng phim so với đời trước có đôi chút khác biệt, Lục Diễn cảm giác được rất rõ ràng, tuy rằng cảnh quay không tăng thêm bao nhiêu, nhưng vai diễn của mình trong nội dung bộ phim so với đời trước có phần quan trọng hơn, Lục Diễn tin tưởng bộ phim này tuyệt đối có thể từ từ mang đến cho mình càng nhiều vai quan trọng về lâu dài hơn so với đời trước. Mãi đến lúc bộ phim kết thúc, Lục Diễn vẫn còn ở trong trạng thái kích động và phấn chấn, chỉ có điều hắn từ trước đến nay giỏi về che giấu tâm tình của mình, cho nên từ nét mặt cũng không thể nhìn ra cái gì.

Bộ phim kết thúc, biển người từ từ tản ra, cả đại sảnh nguyên bản chật ních người dần dần trống trải, đến tận lúc chỉ còn dư lại lác đác mấy người, Tô Mạc mới động thân, Lục Diễn lúc này cũng mới nhúc nhích theo.

Đèn trong đại sảnh đã sáng lên, đây là lần đầu tiên Tô Mạc đưa ánh mắt nhìn về phía Lục Diễn trong buổi tối hôm nay, trong ánh mắt của anh có rung động cùng cảm khái nhàn nhạt, “Thì ra xem phim ở rạp chiếu phim cùng với xem ở nhà quả nhiên không giống nhau.”



Lục Diễn có chút kinh ngạc: “Chẳng lẽ Tô đổng đây là lần đầu tiên tới rạp chiếu phim sao?”

“Hơn mười năm trước từng đi, có điều khi đó rạp chiếu phim tương đối đơn sơ, không có sa hoa thế này.”

Lục Diễn mỉm cười: “Sợ rằng không ai tin, ông chủ của công ty giải trí Tinh Không lại vài chục năm chưa từng đi xem phim.”

Tô Mạc cũng cười, “Bác sĩ còn không tự mình chữa bệnh, ai nói ông chủ của công ty giải trí thì nhất định bình thường phải tới rạp chiếu phim.”

Tạm dừng một lát, Tô Mạc nghiêm túc nói, “Phim rất đặc sắc, Lục tiên sinh diễn, càng đặc sắc hơn.”

Lục Diễn cười nhạt, cũng không quá chân thành mà khiêm tốn một câu, “Quá khen!”

Thời điểm Tô Quyết cùng Lý Nhiễm đi tới tìm, hai người kết thúc cuộc đối thoại với nhau, Tô Mạc đi đến gần Lục Diễn một chút, nói khẽ với hắn câu tam biệt, liền xoay người đi, giống như đêm nay anh thực sự chỉ đơn giản là đến xem một bộ phim điện ảnh, nhưng đã lưu lại ở đáy lòng Lục Diễn một chút rung động mà ngay cả chính hắn cũng chưa ý thức được.

Lý Nhiễm nhìn thấy Tô Mạc thì phá lệ kích động, vẫn theo thói quen gãi gãi đầu làm cho một đầu tóc được thợ trang điểm tạo hình biến thành lộn xộn, “Tô lão đại, cậu rốt cuộc lần đầu tiên đến xem tôi, tôi thật sự rất cao hứng!”

Tô Quyết ở một bên nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, nhìn Lục Diễn vẫn chưa rời đi, ý vị thâm trường nói, “Sự thật luôn tàn khốc, tôi sẽ không đả kích anh.”

Hai người từ nhỏ đã có thói quen chọc phá lẫn nhau, Lý Nhiễm cho rằng cậu lại đang nói mấy câu vớ vẩn, chỉ coi như không nghe thấy.

Tô Mạc cười cười, ôn hòa nói, “Phim rất tuyệt, tôi rất thích.”

Lý Nhiễm nghe vậy toét miệng cười, chỉ thiếu chút nữa huơ tay múa chân, mong đợi nói, “Chờ chút nữa còn có một bữa tiệc ăn mừng, Tô lão đại có muốn đi chung hay không?”

Tô Mạc suy nghĩ một lát, vẫn là lắc đầu, “Tôi không đi được, mọi người chơi vui vẻ là được.”

Tô Quyết nói, “Anh, vậy em đưa anh về.”

“Không cần”, Tô Mạc ngăn cậu lại, “Em cũng đi chơi đi, anh tự lái xe về.”

Tại tiệc mừng không nhìn thấy Tô Mạc, Lục Diễn thật ra có một chút thất vọng, thời điểm ý thức được việc này, ở trong lòng không khỏi ngạc nhiên cùng buồn cười, đúng là điên mà, thói quen quả nhiên là một thứ đáng sợ.

<> ngay ngày đầu công chiếu giành thắng lợi, theo công tác thống kê ban đầu, bán được ba nghìn tám trăm vạn vé, rốt cuộc chỉ là một con số tương đối, mà theo như Lục Diễn biết, thành tích này thậm chí còn tăng lên nữa, Lục Diễn nhớ kỹ lúc đó <> trong đời trước ngày đầu bán vé là ba ngàn năm trăm vạn, bây giờ nhiều hơn ba trăm vạn, Lục Diễn cũng không ngại đem công lao này thuộc về việc mình tham gia diễn xuất.

Sau phòng bán vé xu thế cũng thực tốt, bản thân bộ phim không tồi, hơn nữa năng lực tuyên truyền so với những phim khác chiếu cùng thời điểm không cùng một cấp bậc, tuy rằng thời gian chiếu phim vào thứ tư, cũng vẫn giữ được vị trí đầu bảng như trước ở tuần này, sau mấy tuần càng tiếp tục đi lên. Đợi đến lúc bộ phim chính thức hạ nhiệt, công tác thống kê của phòng bán vé đạt tới gần tám vạn, so với đời trước chỉ có hơn bảy vạn cao hơn gần một vạn, thời điểm Lục Diễn nghe được kết quả này, cảm thấy hết sức hài lòng. Hắn biết thành tích như vậy không chỉ bởi vì bộ phim có chút thay đổi nhỏ, cũng bởi vì so với đời trước tuyên truyền càng thêm long trọng.

Tuy rằng nói tương đối thì, tám vạn thu được cũng không phải thành tích quá cao không thể đạt tới, thế nhưng xét đến tình hình thời gian cùng với đề tài của các bộ phim được chiếu trong nước, đã là tương đối khá, huống chi còn bán DVD và bản quyền nước ngoài, bên đầu tư nhất định có thể kiếm được đầy bát đầy bồn.

Ngay sau đó, <> cũng được xếp lịch để công chiếu.

Hài kịch nhẹ nhàng luôn luôn được hoan nghênh, hơn nữa tổ hợp đại soái ca cùng mỹ nữ, tuy rằng khuôn sáo cũ lại vẫn được mọi người yêu thích, huống chi còn có nhiều tình tiết gây cười liên tiếp xuất hiện, mỗi lần chiếu phim, cả đại sảnh đều tràn ngập tiếng cười, thực sự hợp với không khí năm mới. Có thêm một vài người hâm mộ cùng bạn bè thân thích liên tục đến xem, phòng bán vé dĩ nhiên là không cần lo lắng.

Chỉ mỗi tội cùng lúc có nhiều bộ phim cạnh tranh với nhau, hơn nữa bản lậu xuất hiện, không chạy theo hiệu ứng âm thanh hình ảnh khiến phim nhựa bị ảnh hưởng khá lớn, cuối cùng thành tích của phòng bán vé trong nước cố định bảy vạn rưỡi. Cân nhắc đến phí tổn, tiền lời thậm chí so với <> cũng xem là rất tốt.

Lúc chiếu phim, tuy rằng không cần đi tuyên truyền nữa, thế nhưng Lục Diễn cũng không vì thế mà có thời gian rảnh rỗi, trái lại bận rộn hơn rất nhiều. Thông báo một người tiếp một người, các loại tạp chí phỏng vấn, chụp ảnh trang bìa, thương lượng tiết mục… Thậm chí ngay cả Tết âm lịch cũng trải qua với hàng đống công việc, bất quá đối với Lục Diễn mà nói, cái này cũng không có gì không tốt, ít nhất không cần như năm vừa trước đây một người đơn độc nhìn người khác cả nhà đoàn tụ.

Trong lúc này, Tần Phong giúp Lục Diễn nhận vài quảng cáo, hiện tại được mời làm phát ngôn cũng có mấy chỗ, bởi vì tương đối thận trọng, cho nên vẫn chưa hề quyết định. Đối với một người mới vào nghề chưa đến một năm mà nói, thành tích như vậy là đã tương đối tốt.

Sáng sớm ngày mùng 5, Lục Diễn một mình đi ô tô đến công ty. Đêm hôm trước Tết âm lịch, Lục Diễn liền cho Tống Huy nghỉ phép, lộ trình mấy ngày nay đều là đi cùng với trợ lý tạm thời, không đủ ăn ý không nói, tiểu tử này vẫn còn trẻ lại khá cẩu thả, thường vứt đồ lung tung khắp nơi, Lục Diễn còn phải luôn nhắc nhở hắn nên làm cái gì, nếu không phải trong lúc làm việc cần người giúp đỡ lấy nước các loại, Lục Diễn thật hận không thể tự mình đi lấy. Cho nên đối với những việc kiểu như vậy trong công ty, Lục Diễn liền tự mình làm.

Tống Huy rời đi đến lúc này mới được vài ngày, sự nhịp nhàng lúc đầu đến bây giờ đã có chút lộn xộn. Lục Diễn không khỏi nhíu mày, xem ra cần phải tìm thêm hai người thích hợp làm phụ tá, không cần chu đáo như Tống Huy, có thể làm tốt phận sự của bản thân là được. Có lẽ là do tính cách, hay do bởi kiếp trước đã trải qua việc bị phản bội, nội tâm Lục Diễn cũng không quá tin tưởng người khác, lại càng không muốn quá mức ỷ lại vào bất cứ người nào. Tống Huy quả thật có năng lực, nhưng hắn cũng không thể luôn luôn ở bên mình, mà cái cảm giác thiếu một người như vậy thật rối loạn, thực sự không tốt.

Một đường đi thẳng đến công ty, bởi vì lễ mừng năm mới, tòa nhà cao tầng vốn náo nhiệt giờ lại có vẻ lạnh lẽo, chỉ có mấy người bảo vệ phải trực ở đại sảnh tuần tra. Nhìn thấy Lục Diễn đi vào, vẻ mặt tươi cười mà kêu một tiếng Lục ca, để cho hắn ấn nút mở cửa thang máy. Lục Diễn mỉm cười gật đầu tỏ ý cảm ơn. Lục Diễn bây giờ, quả thực giống như Tần Phong nói lúc đó, mặt của hắn chính là giấy thông hành, đương nhiên không cần đeo cái thẻ nhân viên gì nữa, cho dù là nhân viên công tác mới tới, cũng không thể không biết hắn.

Trực tiếp lên đến tầng mười lăm là phòng làm việc của Tần Phong, đối phương đã ở bên trong chờ hắn. Thật ra ở Tinh Không Lục Diễn cũng có phòng làm việc của riêng mình, bất quá cơ hội dùng đến tương đối ít, phần lớn thời gian hắn ở Tinh Không, đều là ở trong phòng làm việc của Tần Phong thảo luận và sắp xếp công việc.

Tần Phong vừa thấy Lục Diễn đến, liền đặt tư liệu đang xem trong tay xuống, nói thẳng vào vấn đề, “Lục Diễn, hôm nay tôi tìm cậu tới là muốn thương lượng một chút chuyện.”

Lục Diễn gật đầu, hắn rất hài lòng cách thức làm việc như vậy, gọn gàng lưu loát, không cần khách sáo giả dối, “Phong ca có chuyện gì?”

Tần Phong chỉ vào tài liệu lúc nãy đang nhìn, “Hiện có mấy người chủ động tìm tới, bất quá phần lớn là dược phẩm chăm sóc sức khỏe các loại, còn có một cái là đồ uống. Ý kiến của tôi là, những thứ này… không nhận.”

Lục Diễn không phản đối, Tần Phong nói tiếp, “Nếu như là quảng cáo thì cũng được, nhưng mà đại diện phát ngôn rất không thích hợp, nhất là dược phẩm các loại, dễ rước lấy phiền phức. Cậu hiện nay còn đang trong giai đoạn phát triển, tốt nhất không nên để xảy ra mấy chuyện thị phi.”

Lục Diễn tán thành, “Phong ca lo lắng rất đúng, tôi cũng nghĩ như vậy.”

Hoàn chương 19

☆,

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.