Edit: Chrysanthemum
Cảm thụ được tiểu sinh mệnh trong bụng đang khiêu động vững vàng, Thương Ngôn đột nhiên cảm thấy bản thân kỳ thật quá ngu ngốc. Hoang mang, dao động để làm gì? Y đã cam tâm tình nguyện vì hắn mà nghịch thiên sinh con, tâm ý đối với hắn còn có thể lung lay sao? Người thu nuôi mà y luôn tâm niệm truy tìm lâu như vậy, tựa như đã dần dần phai nhạt từ sau khi gặp được Vân Hách Liên Thiên. Cái loại chấp niệm này căn bản không còn quan trọng. Nguyên nhân tìm không thấy người, hay là vì sao lúc trước hắn không cần y, kỳ thật đều trở nên không trọng yếu. Thương Ngôn chỉ muốn ở bên cạnh Vân Hách Liên Thiên, cùng hắn đời đời kiếp kiếp.
Thương Ngôn cảm thấy bản thân thực buồn cười. Ngoại trừ cái loại ngoài ý muốn, khiếp sợ trùng kích khi chợt gặp được Trì Mặc Khinh Hàn, biết được hắn chính là người thu lưu mình năm đó, qua thời gian dài như vậy, y căn bản không còn nghĩ nhiều về hắn nữa, chỉ một lòng nghĩ đến Vân Hách Liên Thiên mà thôi, nghĩ liệu hắn có tức giận hay không. Hai người, ai nặng ai nhẹ, không cần hỏi cũng biết.
Tiểu gia hỏa trong bụng kia đang không ngừng cướp đoạt yêu lực của Thương Ngôn, thế nhưng y lại không hề cảm thấy kinh hoảng, thậm chí cảm thấy cứ như vậy mà tiêu tán vì tên tiểu tử này cũng không tồi. Ít nhất nếu như vậy, Vân Hách Liên Thiên sẽ luôn ở bên cạnh thẳng đến khi sinh mệnh chấm dứt, vậy cũng xem như là ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-hach-lien-thien/2231491/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.