Edit: Chrysanthemum
Thanh âm bên tai càng lúc càng mãnh liệt, giống như thuyết khách khéo miệng nhất, liên tục đưa ra những lý do mê người. Thương Ngôn dần dần bị mê hoặc, chậm rãi áp sát vào Hách Liên Vân Thiên, cánh tay vòng trên thắt lưng hắn cũng càng siết chặt. Cảm giác khô nóng lan tràn khắp toàn thân, khiến y nóng lòng muốn tìm một nơi để phát tiết, đôi môi của Hách Liên Vân Thiên trong lúc ngủ say hơi hé mở kia không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Vừa hôn lên môi Hách Liên Vân Thiên, xúc cảm mềm mại nhất thời trục xuất một tia lý trí cuối cùng của Thương Ngôn ra khỏi đầu, trên người đã tràn ngập dục vọng nguyên thủy nhất, ý niệm duy nhất trong đầu chính là muốn hắn, muốn hắn.
Cấp bách khó dằn nổi mà làm sâu sắc nụ hôn này. Thay vì nói là hôn, không bằng nói là dã thú gặm cắn miếng mồi. Thương Ngôn không hề có kỹ xảo đáng nói nào mà cứ gặm cắn bờ môi của Hách Liên Vân Thiên, làm thế nào cũng không thấy đủ, muốn càng nhiều thêm, dựa theo bản năng chỉ biết không ngừng mút mát hai cánh môi kia, lại không biết xâm nhập vào trong, chỉ dừng lại ở bên ngoài.
Hách Liên Vân Thiên dù cho ngủ như lợn chết thì dưới thủ pháp hôn này của Thương Ngôn, e rằng không có khả năng không tỉnh lại. Mở mắt ra liền thấy Thương Ngôn đã muốn áp cả người lên thân hắn, giam cầm hắn giữa hai cánh tay, còn không ngừng cọ xát môi mình, khiến cho hắn sinh đau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-hach-lien-thien/2231430/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.