“Cháu chui từ cái hốc nào ra?” 
Ambrose chậm rãi không nói, cậu đang suy nghĩ làm sao lấp liếm qua chuyện này, nếu mụ phù thủy biết thế giới thực, có khả năng mụ sẽ cho quân đội sang xâm lược mất. 
“Đừng nói dối, ta biết cách để kiểm chứng lời nói của cháu.” 
Ngươi dù thông minh tới mấy nhưng vẫn chỉ là một đứa bé, cái thiếu nhất của ngươi là ngươi sống ít, đó lại là thứ mà ta có hơn một nghìn năm, mụ đắc ý nghĩ. 
Hơn nữa mụ đã đoán ra câu trả lời rồi, đứa trẻ này, nó có điểm giống tên nhóc Digory, thật kì diệu, có khi nó lại là con cháu của Digory. Và bọn chúng đều tới từ một thế giới tên là Trái Đất. Mụ nhếch miệng cười, thăm dò nói: 
“Cậu bé có biết Digory Kirke.” 
Ambrose giật bắn mình, sao mụ ta có thể biết cái tên đó, phải rồi, cụ cố đã nói là ông ta gặp một phù thủy ở Narnia. Không lẽ phù thủy đó là mụ. 
“A, vậy cháu thật biết Digory.” Mọi phản ứng của Ambrose bị đôi mắt xanh lơ của mụ bắt lấy. 
“Vâng, ông ấy là cụ của cháu..” Đã lộ rồi Ambrose chỉ nói sự thật, mong rằng mụ không tra tấn 
hai đứa. 
“Vậy cháu thật sự tới từ Trái Đất, chỗ lũ con người nhiều hơn tất cả sâu mọt Narnia cộng lại.” 
“Vâng, ở đó có hơn chín tỷ con người ạ.” 
Chín tỷ, mụ thầm nghĩ, Narnia toàn bộ cư dân mới có khoảng năm trăm nghìn, như vậy gấp gần hai mươi nghìn lần, thật đúng là lũ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1954057/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.