“Cách gì, bạn nói mau.” Fayola hỏi gấp.
“Bây giờ chúng ta trở lại hành lang bí mật.” Nói rồi, Ambrose đi tới bên cái giá sách, cậu chỉ chỉ về con đường, nói: “Đi theo mình.”
Sau lần trước suýt bị phát hiện, chúng thống nhất không bén mảng tới hành lang ngầm này nữa.
Chỉ có Ambrose, cậu thỉnh thoảng ‘dạo’ xuống đó, tất nhiên một mình, nhưng một hôm Ambrose nghe một tiếng kêu cứu yếu ớt, vọng ra từ một căn phòng, cậu quyết định vào xem. Qua khe cửa, cậu thấy một người đàn ông to lớn, mặt phúc hậu bị nhốt trong một tảng băng. Tảng băng đang tan dần, nên tiếng nói của ông ta mới truyền ra được.
Vì mụ phù thủy rời khỏi lâu đài, bây giờ, cậu mới dám dẫn Fayola vào. Cậu nói:
“Trong này nhốt một người, có thể ông ta sẽ giúp chúng ta thông báo cho Lucy bọn họ trở về trái đất.”
“Thật sao? Sao mình không biết có một người bị nhốt ở đây.” Fayola xăm soi nhìn Ambrose.
“Do tớ nghe lén được Macgrim nói chuyện… Không phải mình lén xuống một mình đâu.” Ambrose chưa đánh đã khai.
“Không chấp cậu, nhanh dẫn đường.” Fayola thấy phản ứng của Ambrose, cô suýt bật cười.
“Được rồi, đi lối này.”
Ambrose dẫn cô bé đi tới ngã tư, lần này họ không rẽ trái về phía cái cây bí ẩn, mà rẽ phải, họ đi khỏang một trăm mét lại tới một ngã ba, Ambrose rẽ tiếp về bên phải, cuối cùng hai người tới một cánh cửa gỗ. Ambrose lấy cái chìa khóa treo trên vách tường, cậu nói:
“Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1954050/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.