Thình lình, Shasta từ phía sau nói:
“Này, mấy bạn có nghe thấy gì không?”
“Bạn có nghe thấy gì không Bree?” Ambrose hỏi.
“Chờ chút…” Bree bước chậm lại, tai nó xoay khắp hướng nghe ngóng, một lúc nó hốt hoảng nói:
“Không xong, bên phải có một tiếng vó ngựa, không đây chắc chắn là một kị sĩ, Shasta, có khi nào có người đuổi theo không?”
“Vậy, phải chạy nhanh đi, tôi không thể bị bắt được, họ sẽ chặt tay tôi mất…” Shasta sợ hãi nói.
“Tuy không biết có chuyện gì nhưng chúng ta rời khỏi chỗ này trước.” Ambrose cũng đồng ý nói.
Bree lại bắt đầu phi nước đại nhưng, vấn đề là tiếng vó ngựa lại ngày càng rõ ràng, phía trước lại là ngã ba, Ambrose đoán vậy, nếu phải chọn hai thứ phải đối mặt cậu thà đối mặt với một tay kỵ sĩ hơn là một con sư tử.
Rồi bất thình lình hai giọng nói cũng bật lên bên cạnh ba người.
“Trời ơi, tôi mệt quá chừng!” Một giọng nói cất lên.
“Ngậm miệng lại. Hwin, và đừng tỏ ra ngu ngốc như thế!” Một giọng khác đốp lại.
“Mình đang nằm mơ sao?” Shasta thầm nghĩ: Mình dám thề là con ngựa kia vừa nói.
Rất nhanh, bọn họ tiến tới một cái ngã ba, trước mặt họ xuất hiện một con ngựa và người kỵ sĩ đang cưỡi nó. Kỵ sĩ mặc một bộ áo giáp sáng loáng, hắn ta có một dáng cưỡi ngựa chuyên nghiệp, một người đucợ huấn luyện rất cừ.
Ambrose cũng nghe rõ ràng con ngựa kia đang nói. Một con ngựa Narnia khác.
Nhưng tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953994/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.