Nói xong hai đứa đều nhìn Deus mong cậu ta trả lời nghi vấn này.
Thấy thế, Deus bèn nói:
“Mấy bạn ném thử cây pháp trượng vào trong hồ nước thử xem, ai biết lại được….”
Fayola không nghĩ lại đơn giản như thế, cô bé hỏi lại một lần nữa:
“Phải vậy không, Dues cậu không đùa mình chứ…”
“Tin hay không tùy bạn….” Dues hơi bực mình nói, nó vốn rất khó chịu vì không tìm ra bí mật của cái xác cây Táo vàng này, lại bị hai đứa bé không tin tưởng, thật bực mình…
Fayola nghe vậy cũng đành bỏ cây pháp trượng xuống hồ nước, cây pháp trượng vừa rơi xuống thì tỏa sáng, một thứ ánh sáng nửa đỏ nửa xanh hết sức lạ….
“Mình thấy chúng ta lên lùi lại…” Ambrose nhắc nhở.
Cả bọn nghe vậy đồng loạt lùi lại mười mét, chúng nhìn thấy ánh sáng càng ngày càng trới mắt, nhiệt độ trong không khí bắt đầu thay đổi lúc thì nóng hừng hực khi thì lạnh cóng cả chân tay.
====
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Cả bọn nghe thấy mấy tiếng nổ lớn, không giống tiếng sét đánh hơn, từ chỗ lấp, Ambrose ngó mắt ra nhìn, cậu thấy xung quanh cái cây bây giờ toàn là hơi nước, bên trong nó lóe lên từng ánh sét chói mắt.
Khung cảnh như một đám mây giông ngay sát mặt đất vậy.
Mười phút tiếp theo, đám mây mới có dấu hiệu tan dần, sau đó nó biến mất hoàn toàn, để lại một cây pháp trượng đang trôi lơ lửng giữa không khí.
Điều tiếp theo làm hai đứa sợ hết hồn, một bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953964/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.