“Vâng mẹ cháu học ở Viện Hàn lâm Beauxbatons tại Pháp…” Ambrose nhắc ông.
“Phải phải, một cô bé đầy sức sống và sinh đẹp. Ta còn nhớ như in ngày cưới của cha mẹ cháu, cô dâu lúc đó thật rực rỡ.”
Sau khi nói luyên thuyên một hồi với Ambrose, Ollivander mới quay sang hai đứa trẻ còn lại nói:
“Thật là khuôn mặt lạ lẫm, cậu nhóc, cậu là phù thủy xuất thân Muggle hử…”
“Vâng, cha mẹ cháu đều là người bình thường…” Max thành thật nói.
“Cậu là hàng hiếm đó…”
“Ha ha… vâng ạ..” Max chỉ biết xoa xoa đầu cười đáp lại, nói thật, cậu ta hơi sợ ông lão này.
“Còn cô bé… ôi con mắt của con thật quen thuộc con… ta đã nhìn thấy ở đâu rồi nhỉ?” Ollivander nhìn Fayola lơ đễnh nói.
“Ngài nhìn thấy người nào có con mắt giống mắt của cháu ạ…” Fayola tim đập nhanh hỏi.
“Đó là một đứa nhóc hay u sầu… nó tên là gì nhỉ…”
“Ngài thử nhớ lại xem…” Fayola hơi gấp nói. Fayola nghĩ ông lão bán đũa có thể gặp cha hoặc mẹ cô.
“Ôi ôi… đầu óc ta làm sao thế này, ta không nhớ rõ được, ta đã quá già rồi…”
Fayola còn muốn nói gì nhưng Ollivander đã ra hiệu cô bé yên tĩnh, ông đưa bàn tay lên cái tai trái của mình, ông ta có vẻ đang lắng nghe cái gì…
Rồi sau đó như một cơn gió, Ollivander lướt (theo đúng nghĩa đen) tới bên cạnh một giá đồ cũ rích bên trái góc tiệm, ông ta lần mò, mắt nhắm nghiềm rồi ông ta ‘Ah’ lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953955/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.