Quay lại với Ambrose, cậu đang sắp ngủ gật tới nơi rồi thì bên cạnh cậu vang lên mấy tiếng cười nói, có vẻ là chủ nhân của cái ghế trống bên cạnh cậu xuất hiện.
“Xin chào ngài, giáo sư Armando Dippet…”
“Hân hạnh cho tôi giáo sư Dippet…”
“Vâng, chào anh Rockwoods… chào cậu…”
“…”
Xung quanh Ambrose vang lên liên tục tiếng chào hỏi, xem ra một vị đại nhân vật xuất hiện, nhưng cái tên này, cậu nghe thấy ở đâu rồi.
“Armando Dippet - ma pháp sư cấp bốn, cựu hiệu trưởng trường Hogwarts.” Bên cạnh, Fayola lên tiếng nhắc nhở.
“Đúng vậy, thế mà mình quên…’ Cậu bé vỗ trán nói
Cho tới khi mọi người chào hỏi xong, Ambrose mới nhìn thấy ông giáo sư hơn ba trăm tuổi này, ông ta có đôi mắt màu nâu và một mái tóc và bộ râu trắng dài và gọn dàng không dài quá lưng như giáo sư Dumbledore.
Chờ đến lúc ông cựu hiệu trưởng ngồi xuống bên cạnh, Ambrose mới lễ phép nói:
“Con chào thầy, con là Ambrose Karling, rất hân hạnh khi gặp thầy ở đây.”
Dippet nhìn cậu bé bên cạnh cười hiền từ nói:
“Chào con, không ngờ ở đây ta lại gặp một học sinh Hogwarts…” Không khó để ông đoán cậu bé đang là một học sinh Hogwarts.
“Không chỉ một đâu ạ…” Nói rồi, lần lượt Fayola và Max ra chào hỏi ông hiệu trưởng.
Rồi Baemyn cũng tiến lên chào hỏi:
“Chào thầy, thầy vẫn khỏe chứ ạ?”
“Ha ha là trò sao, trò Smith, không ngờ trò cũng lớn tuổi thế này rồi…” Armando Dippet cười vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953854/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.