Miraz nghe vậy mặt hơi hòa hoãn một tí, nhưng lời của tên thống lĩnh sau lại khiến hắn điên tiết nên. Sopespian nói:
“Tâu bệ hạ, thần hoàn toàn đồng ý với ngài lãnh chúa Glozelle, với lợi thế đang nắm trong tay của chúng ta hiện nay, ta hoàn toàn có thể từ chối lời thách đấu.”
“Một lũ khi quân phạm thượng!” Miraz hét toáng lên, giậm chân thình thịch xuống đất.
“Có phải hôm nay các ngươi bị quỷ ám không? Các ngươi nghĩ là ta mà lại phải kiếm cớ để từ chối ư? Các ngươi có thể gọi thẳng vào mặt ta là một con thỏ đế rồi đấy.”
Lãnh chúa Scythley lại nói:
“Bình tĩnh con trai của ta, lời thách thức này chúng ta sẽ nhận như để thể hiện con là một vị vua dũng mãnh không sợ chiến đấu, nhưng chúng ta sẽ không trả lời ngay mà để tới sáng hôm sau mới trả lời.”
“Ý của cha là gì?” Miraz bình tĩnh lại, cha vợ ông là người nhiều tuổi nhất, kinh nghiệm nhất có mặt tại đây.
“Ha ha… con trai, đánh nhau là hạ sách mà thôi, đỉnh cao của chiến tranh là chúng ta không cần đánh mà vẫn thắng… sáng mai, khi quân đội chúng ta tập chung tất cả lại, bọn man rợ kia sẽ biết thế nào là sự chênh lệch, châu chấu mà đòi đá xe… Hừ… khụ khụ...”
Ho khan mấy tiếng, ông ta nói tiếp:
“Mặt khác, chúng ta sẽ nhờ ngài Thủ tịch Ma pháp sư lên đài làm phép dọa bọn chúng, con cũng biết ông ta lợi hại thế nào rồi đó… Trước tình thế không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953783/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.