Rồi họ cảm thấy da dẻ mình khô lại, cổ họng khô khốc không một giọt nước… hai mắt bọn họ đau buốt vì không được bôi trơn. Đó là một giây đầu tiên.
Đến giây thứ hai, mọi lông tóc của họ biến mất, bộ áo giáp trở lên nóng bỏng, chúng định cởi ra nhưng không kịp rồi, da của chúng đã dính chặt vào bộ áo giáp…
Giây thứ ba… cơn đau ráp kinh khủng bao phù thân thân thể chúng, bọn chúng có thể thấy cánh tay mình teo lại., như lớp mỡ và cơ bốc hơi mất vậy.
Một giây nữa… đầu của bọn chúng đau kinh khủng… như muốn nổ tung, nó bắt đầu phình to ra… bấy giờ, người bọn chúng gầy như que củi, nhưng cái đầu lại to lên gấp đôi.
Giây thứ năm… một tiếng ‘bùm’ nhỏ phát ra… hai con ngươi bọn chúng nổ tung… rồi đến lượt cái đầu… máu phun ra như mưa từ hai hốc mắt trống rỗng, từ hai lỗ tai, từ hai lỗ mũi và từ trong cổ họng. Máu chạy cho tới khi chúng nghĩ mình hết máu rồi.
Giây thứ sáu, ý thức bọn chúng biến mất.
Giây thứ bảy, thân thể của bọn chúng cũng biến mất theo.
…
Chó tới khi cả hai quân đội mở mắt ra, trước mặt bọn chúng không còn ba trăm kỵ sĩ nữa, mà chỉ có một đống đen xì, bốc mùi khét lẹt… người đâu rồi?
Đến khi main và Helios xuất hiện, thì mới có người ngỡ ra… ba trăm binh lính đã bị tiêu diệt, tất cả ánh mắt sợ hãi nhìn về phía hai người đang đứng đó.
Nhưng họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953780/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.