Lucy nhìn xung quanh, cô không thấy ngôi nhà nào cả, cô nói:
“Nhưng nó ở đâu…”
“Trước mắt nhóc kìa…”
Nói rồi, giọng nói có vẻ nhảy tới phía trước Lucy mấy bước, rồi một tiếng mở cửa rõ to nổ ra. Phía trước Lucy, bỗng nhiên xuất hiện một căn phòng, trong đó có một cái cầu thang dẫn thẳng lên lầu hai…
“Nhẹ tay thôi, nếu ông ta dậy thì làm sao…”
“Xin lỗi, tại tôi kích động quá.”
...
Lucy kinh ngạc nhìn xung quanh rồi nói:
“Nhưng tại sao ông lại muốn tôi làm việc này? Tại sao không phải là một người trong các ông?”
“Chúng tôi không dám, không dám.” Tất cả đồng thanh. “Chúng tôi sẽ không bao giờ đi lên thang lầu nữa. Với lại, chúng tôi không biết đọc và viết thứ ngôn ngữ đó.”
“Nói một cách khác, các ông đòi hỏi cô bé như tôi này phải đối mặt với những nguy hiểm mà các ông không dám làm.” Lucy giọng chế nhạo nói.
“Không hơn thua miệng lưỡi nữa con nhóc, giờ ngươi phải nghe bọn ta, biết không?”
“Phải… phải…”
“Đi lên trên cầu thang, cuối hành lang dài, cánh cửa bên trái, tới một căn phòng đầy sách, ngươi sẽ tìm thấy một cuốn sách ma thuật… tới đó và đọc câu thần chú biến thứ vô hình thành hữu hình.”
“Tốt lắm thủ lĩnh, ngài nói đúng những gì tôi muốn nói.”
“Ha ha…”
“Còn đứng đó làm gì, chúng ta không có cả ngày đâu…” Một giọng nói khác thúc dục Lucy.
Một giọng nói khác cảnh cáo:
“Hãy nhớ những gì sẽ xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953740/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.