Ambrose cũng bị lây nhiễm cảm xúc đó, cậu nghĩ ông Ẩn sĩ đang quyết tử, không tự chủ được tâm tình trầm xuống nói:
“Ông phải chết ư?”
“Không thể nói vậy, ta chỉ trở lại thành chính ta mà thôi…”
Ẩn sĩ cầm lấy thanh kiếm đặt lên tế đàn nói… ông ta bắt đầu đọc chú ngữ… một bài chú ngữ khá dài… Cả người ông ta tỏa sáng, một thứ ánh sáng màu tím nhàn nhạt, và nó không ngừng, cuồn cuộn rơi xuống tế đàn.
Cả cái tế đàn run lên vì ma lực của ổng… Ambrose đứng ở đó, cậu muốn ngăn cản nhưng cả người không thể động đậy được. Cậu đã bị Ẩn sĩ yếm chú bất động, đến miệng cậu cũng không nói được một lời.
Làm xong tất cả, Ẩn sĩ nhìn về phía Ambrose giọng trìu mến nói:
“Sau đó Cái ác sẽ bị vĩnh viễn ngủ say… trừ khi có mối nguy hiểm cực độ tới tính mạng thì nó mới tỉnh dậy… cậu không cần lo lắng...”
Rồi thình lình từ đôi bàn chân của Ẩn sĩ hoàn toàn biến thành màu tím… nó tan biến. Không là nhập vào trong cái tế đàn…
Cả người Ẩn sĩ đang từ từ biến mất đến khi chỉ còn lại nửa người trên, Ambrose mới động đậy được, cậu gào lên:
“Ông ấy còn sống không, cháu muốn biết tất cả…”
Ẩn sĩ mỉm cười thanh thản đáp lại:
“Ta cũng không biết ông ta đang ở đâu. Cậu bé, cậu phải tới lúc thế giới này mới hình thành nếu muốn biết tất cả…”
“Làm sao có thể…” Ambrose nói. “Quay ngược thời gian ư, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953653/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.