Sau khi đi một vòng, Ambrose cùng Hermione trở lại toa của họ, cả bọn ngồi ở đó nói chuyện phiếm một lúc nữa, lần này tới lượt Takagi và Fayola kéo cô bé năm nhất sang một bên, để thằng Ambrose tự kỉ ngồi đó một mình.
May cho cậu bé là hoàn cảnh này không diễn ra lâu lắm, chỉ nửa tiếng sau, đoàn tàu đã tới ga Hogsmedea. Bọn trẻ bắt đầu ào ra khỏi tàu, riêng Hermione vốn đi lạc từ trước, suýt nữa thì bị Ambrose ba người kéo lên ngồi cùng xe ngựa đi tới thuyền.
Takagi nói:
“Em thấy cái ông lão to cao, râu ria rậm rạp kia không, đúng, ông ta đang cầm một cái đèn đó, với bộ áo khoác lông lửng hơi có mùi nữa.”
“Vâng, em thấy.” Hermione ngó nghiêng rồi thấy anh người giữ khóa Hogwarts Rubeus Hagrid.
Ambrose ở một bên cũng tham gia:
“Em tới chỗ ông ấy, ông ta đang tập chung tụi nhóc năm nhất đó. Và mặc thêm cái này vào.”
Ambrose vừa nói vừa lấy ra một cái áo choàng khá dày và ấm ấp.
“Tí nữa nhóc sẽ thấy lạnh, nên không thể chủ quan, hồi năm anh nhập học, phải có khoảng mười mươi đứa là bị cảm lạnh rồi đó. Người ta nói thời tiết mấy chục năm gần đây khắc nghiệt hơn mấy trăm năm trước nhiều.”
“Cảm ơn anh.” Hermione khoác ngay cái áo choàng vào rồi cúi đầu nói. Cô bé ẩn ẩn thấy xúc động muốn khóc, vừa tới một môi trường mới mà đã được các anh chị chăm lo như vậy rồi.
Sau đó Ambrose ba người vẫy tay chào đứa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953610/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.