“Không… bọn nhóc này đang tuổi ăn tuổi lớn, kể về mặt sinh lý lẫn tâm lý, nếu có một tác động, không có có thể nói trước được.” Ambrose ra vẻ thâm uyên bác học nói.
Trong lòng cậu nghĩ tới cái phản ứng của lão Lucius khi thấy con trai lão như vậy… khà khà… sẽ rất là thú vị đây…
…
Trên đài thi đấu, giáo sư trọng tài thấy hai bên sắp xô sát bèn đứng ra nói:
“Trật tự. Hãy đối diện với đấu thủ của mình! Và cúi chào!”
Nhưng hai tên này giờ còn tỉnh táo để nghe theo, Harry và Malfoy hầu như không nghiêng đầu đi một tý nào, mắt không hề rời khỏi đối thủ.
Ông thầy trọng tài lại hô:
“Đũa phép sẵn sàng! Khi tôi đếm đến ba, trận đấu sẽ bắt đầu. Hai trò hiểu.”
Thấy hai đứa không trả lời, ông trong tài bắt đầu đếm:
“Tốt. Một… hai… ba…”
Harry quơ cây đũa phép của nó lên, nhưng Malfoy đã ra tay trước, ngay từ tiếng đếm thứ hai: đòn phép của Malfoy quật Harry mạnh đến nỗi nó cảm giác bị cả một cái chảo nện mạnh trên đầu.
Harry loạng choạng suýt ngã, nhưng gượng được và không để mất thêm một giây nào, nó chĩa thẳng cây đũa phép vào mặt Malfoy mà hét:
“Rictusempra.” (ND - Rictus: cái miệng há. Câu thần chú này có thể dịch là: “Hô biến, hô hố, hô hố cười!).
Đây là một đòn mà nó luyện rất kĩ trong học kì vừa rồi.
Trúng bùa, Malfoy khuỵu xuống ôm bụng cười ngặt nghẽo. Harry đã đánh Malfoy bằng bùa Cù lét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953562/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.