Ý nghĩ của Ambrose Takagi có thể hiểu được, nhưng mà không phải năm đầu tiên bọn họ đã làm một thư Valentine với cơ chế gần giống như vậy sao, chỉ khác là ở mục đích hai cái khác nhau và có hạn chế được không gian nghe thấy âm thanh.
Tuy nó khá tương tự, nhưng về mặt kĩ thuật lại khó hơn nhiều, Takagi trong lòng thấm tính toán.
…
Phía trên bàn giáo viên, các vị giáo sư đều khá bất ngờ vì lại có một học sinh nhận được thư Sấm tại Hogwarts. Đều là những nhà giáo dục kì cựu nhiều năm, hiển nhiên họ biết được cái tác hại của việc bị ăn mắng tệ như vậy trước mặt toàn trường, trước tất cả bạn bè, thầy cô…
Nhất là với một cậu học trò còn chưa trưởng thành, từ nhỏ đã tự ti như Ronald Weasley, các giáo sư đều lắc đầu đáng tiếc.
Chỉ có một người khác hẳn, Gilderoy Lockhart, tên này không phải giáo viên chuyên nghiệp gì rồi… lúc mới nghe bức thư Sấm, hắn tỏ ra tự nhiên cười cùng đám học sinh bên dưới, như một cách kéo gần khoảng cách giữa hai bên.
Nhưng chỉ sau mười giây, khuôn mặt hắn đen lại, lá thư Sấm của Weasley đã phá hủy toàn bộ dự định của hắn hôm nay.
Tối hôm qua, Gilderoy Lockhart đã mất công chuẩn bị một màn ra mắt tuyệt đẹp, sáng hôm nay, hắn muốn thấy tất cả học sinh (hoặc phần lớn trong số đó) đều cầm ảnh của hắn và bàn luận chủ đề liên quan tới hắn.
Nhưng giờ thì sao, cũng có học sinh cầm ảnh, nhưng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953496/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.