Thằng nhóc con không chịu thua, quát lại chị của nó:
“Chị nhìn gì vậy, anh Ambrose không có ở đây đâu, hè anh ấy mới sang, từ giờ tới đó còn mấy tháng nữa cơ…”
“Cái gì, ai chờ tên đấy, chị chỉ xem có… phải có cuốn sách mới nào không thôi. Không biết gì thì im đi.”
“Mè nheo… ê… ngại không dám nói kìa…”
“Thằng kia mày có im không.”
…
Thấy hai đứa bé chạy qua chạy lại vui vẻ, Nick Flemming cười nói:
“Hai đứa trẻ hiếu động thật.”
Ông Newman đồng tình bảo:
“Đúng vậy, hôm nay bọn chúng dòi tới đây chơi, chúng nhớ mãi tới món kem dâu tây hạnh nhân của và lắm đấy, bà Flemming.”
“Thật hân hạnh cho tôi. Thôi nào, đứng ở ngoài làm gì, vào trong quán ngôi chứ hả.”
“Vâng… vâng.”
==== Chuyển cảnh nhanh ====
Trở lại Hogwarts, trong văn phòng của hiệu trưởng, Ambrose và Fayola đều quan tâm tới nhỏ phượng hoàng mà không để ý trong một góc, ông thầy hiệu trưởng Dumbledore và Harry Potter cả người dính đầy tro đen, râu tóc cháy xém, bộ quần áo cũng bị cháy mất mất đoạn.
May là không bị thương nếu không thêm cảnh máu thịt be bét nữa thì thật thê thảm.
Ông hiệu trường hai mắt đỏ hoe, nhìn văn phòng của mình, trong lòng quặn đau. Lại nhìn con phượng hoàng Fawkes của ông bị vứt bỏ nằm bệt dưới đất, trụi lông.
Trời ơi, chuyện gì đang xảy ra thế này, ông giáo sư để thằng nhóc Potter một chỗ, chạy tới cái tủ phía sau bàn làm việc hòng tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953471/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.