“Không… ngươi sống còn ít lắm lên không biết…” Tên sư phụ nói.
Để cho Tom Marvolo Riddle trong lòng lại chửi ầm lên, dẫu biết so ra thì hắn thục ít tuổi, nhưng hắn năm này cũng gần bảy mươi tuổi rồi, nếu không phải không có phù thủy nào vừa mắt, có khi hắn lên chức ông từ lâu rồi.
“Không sư phụ, ngài không biết chứ nhưng chính thằng nhóc này đã phá hủy công sức của ngài trong mấy chục năm qua… theo tôi điều tra thì hắn đang ở Hogwarts và không có ai bảo vệ cả…”
“Cái gì!!”
Lão sư phụ lại tức giận hét lên một câu:
“Ở Hogwarts? Ngươi điên hả Riddle, chúng ta không thể đến gần Hogwarts, không phải mi cũng biết điều này sao?”
Trong lòng hắn làm sao không xót của, đau lòng, tức giận vì cái hồ nước mấy triệu linh hồn kia, bao nhiêu tâm huyết của hắn, nhưng nghĩ đến nhà Karling và Hogwarts là tên này không dám.
Tom Marvolo Riddle kìm nén cảm xúc muốn đập vỡ cái thứ đồ bẩn thỉu của dân Muggle trên tay, cậu nói:
“Tôi không nói điêu, sư phụ, tôi biết các để đi vào trong Hogwarts…”
“Cái gì!!”
Lần này tên sự phụ đầu dây bên kia không thể giữ bình tĩnh được rồi, hắn hét lên rồi im lặng trong ba phút… Cuối cùng, hắn nói với một giọng kìm nén vui sướng nhưng lại vô cùng nghiêm trọng:
“Ngươi có thật biết cách đi vào trong Hogwarts phải không? Trả lời ta, vấn đề này không chỉ liên quan tới cái hồ mà còn có thể liên quan tới tính mạng và tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953372/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.