Lỗi lo của giáo sư Dumbledore là hoàn toàn chính xác, nhưng nó chưa phải điều Ambrose - nhân vật chính của chúng ta quan tâm nhất vào lúc này, hoặc nói là cậu chưa có tinh lực để nghĩ tới nó trước khi nghĩ ra cách giải quyết xong mối nguy từ tộc Elder.
Sau một hồi, Ambrose tách hai cô bé ra ân cần nói với hai nhỏ:
“Chúng ta còn có việc phải xử lý.”
“Vâng.” x2 Fayola và Hermione cúi đầu trả lời.
Ambrose đảo mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh mọi thứ một vòng, rồi cậu liếc nhìn đám người phía sau lưng ra lệnh:
“Các ngươi mang theo Helios Đại hiền giả và hắn tới điểm tập trung, và chờ lệnh.”
Ambrose chỉ tay vào mặt Tom Marvolo Riddle.
“Tuân lệnh, bệ hạ.” xN
Đám người Ambrose mang từ Thất đại đảo quốc dồn dập biến mất, bọn họ tuy vừa mới xuất hiện ở thế giới thực, nhưng Ambrose trước khi trở lại đã làm mọi sự chuẩn bị, do vậy có thể nói, cả đám thuộc lòng thế giới thực như cả ở Narnia.
Trong lúc này, Dumbledore ngẩng đầu lên, ông hỏi:
“Trò Karling, bọn họ rốt cuộc là ai?” (Ý chỉ bóng hình màu xám và màu lam)
Dumbledore hai mắt lóe lên một niềm hy vọng, chờ đợi câu trả lời và thái độ của Ambrose. Cậu ta có đứng về phía phù thủy không… hay là giống hai phe kia (phe của bố Ambrose và phe Elder chống lại) không để mắt tới phù thủy.
Ambrose liếc mắt nhìn thật sâu ông hiệu trưởng, giọng lặng lẽ:
“Tôi biết bọn chúng là ai. Nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953230/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.