Trong đầu tên này vừa nghĩ tới một điều: Đây có thể là một cơ hội. Ông phải thể hiện sự giỏi giang của mình trong việc giải quyết tình huống này. Có thể cậu chủ nhà Karling đang chú ý tới tình huống bên này, nếu biểu hiện tốt thì… ha ah…
Chris Patten nhìn Quách Ngọc sung sướng nghĩ thêm: Thằng chó con, ngươi tới tốt lắm.
Quách Ngọc cười khinh một cái không đáp lời, hắn liếc mặt ra hiệu cho mấy tay vệ sĩ của mình. Đám này lập tức nhảy ra, ép ngài thống đốc và đám khách quý sang một bên.
Mặc cho Chris Patten mở mồm chửi bới, đe dọa, thậm chỉ cầm điện thoại lên bấm 911. Quách Ngọc vẫn vênh mặt đi lên phía trước. Hắn muốn xem hôm nay, ai là vị khách quý khiến lão cẩu tây dương kia phải nịnh nọt.
Nhưng ai ngờ, một khuôn mặt trẻ măng đập vào mắt hắn, một chàng thiếu niên trông còn nhỏ hơn hắn mười tuổi, đang ưu nhã tay phải nâng một tách rượu vang, tay trái nhẹ vuốt chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim cương lóe mắt.
Thiếu niên cười nói với giọng nhẹ nhàng:
“Ngươi đang tìm ta phải không?”
Thiếu niên này không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta, Ambrose Karling.
Quách Ngọc sững sờ trong chớp mắt bởi vẻ ngoài hoàn mỹ của thiếu niên trước mặt, sau đó là một thoáng cảm giác tự ti kém cỏi. Cái khí chất trước mặt với là của thượng vị giả đúng hiệu.
Lão cha của hắn chỉ cần có khí tràng bằng một nửa thanh niên trước mặt thì có lẽ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953189/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.