Mr. Quách bàn tay nắm chặt, nhìn thiếu niên khuôn mặt dửng dưng trước mặt, hắn cố giữ cho nhịp thở mình bình tĩnh.
Từ nửa giờ trước, hắn đã đoán được con trai mình thế nào cũng ăn thiệt thòi, nhưng hắn không ngờ con trai mình lại bị đánh đập dã man như vậy. Tứ chi bị đánh gãy, dập 8 cái xương sườn, toàn bộ xương mặt bị đánh cho biến dạng.
Lúc đó hắn thật sợ, con trai mình có mệnh hệ gì… Đồng thời, Mr. Quách cũng cảnh giác hẳn lên, hắn ta muốn làm rõ chuyện này (Tác: Để có gì báo cáo cho vợ),nhưng không thể quá gay gắt, hắn biết, Hồng Kông bây giờ vẫn thuộc Anh Quốc, mà con trai mình có vẻ đắc tội với một nhân vật lớn của nước này…
Sau khi cân nhắc, Mr. Quách lập tức triệu tập người trong phái đoàn tới, trước nghe rõ chuyện gì đã xảy ra, sau là cùng bàn bạc đối sách.
Chó săn tiểu Lưu được gọi đến, hắn bắt đầu kế lại sự việc từ đầu đến cuối. Nghe đến đoạn Quách thiếu gia chửi mắng người thì cả đám khuôn mặt đều đen lại.
Ai chả biết đám người phương Tây này coi trọng danh dự như thế nào, giống như dân Trung Quốc coi trọng mặt mũi. Nhất là đám quý tộc Anh quốc cổ lão, không hiếm cuộc chiến tranh lãnh địa xảy ra chỉ vì mấy câu nói không hợp lời.
Đã vậy, Quách Ngọc lại dám chửi là người thừa kế gia tộc số 1, số 2 nước Anh. Đúng là thành sự thì ít, bại sự có thừa mà… Đám người đều liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953185/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.