Đám đệ tử các môn phái nhao nhao phản ứng, cất tiếng khen ngợi:
“Chiến môn chủ nhân nghĩa.”
“Chiến môn chủ nghĩa cử cao đẹp.”
“Có Chiến môn chủ ở đây, chúng ta lo gì không đối phó được với đám ma giáo kia.”
“Phải phải đó.”
…
Chiến Thượng Thiên mặt không đổi sắc, hắn giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng, rồi hắn đưa ánh mắt nhìn từng vị chưởng môn một nói:
“Các vị. Tình thế mọi người đều hiểu, tà đạo không phải là một đám ô hợp năm bè bảy mảng như trước, mà là một thể thống nhất, cực kỳ mạnh mẽ.”
“Nếu. Bảy đại phái chúng ta vẫn phân ta chiến chỗ này, ngươi chiến chỗ khác như cuộc chiếm một trăm năm trước thì khả năng rất lớn bảy đại phái chúng ta sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận… Kết cục là tà giáo nổi lên, chính đạo trọng thương, dân chúng lầm than.”
“Đến rồi…”
Các chưởng môn ánh mắt co lại, đồng thời nghĩ. Bọn họ biết Chiến Thượng Thiên muốn nói điều gì tiếp theo.
“... Vì vậy, ta với danh nghĩa Chiến Thiên môn môn chủ, đề nghị bảy đại chính đạo môn phái thành lập liên minh chính phái, phối hợp chặt chẽ với nhau vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt. Các vị nghĩ như thế nào?”
Chiến Thượng Thiên đảo mặt một vòng quanh các môn phái, chờ đợi bọn họ trả lời.
Lúc này, các chưởng môn ai nấy đều cau mày đắn đo, Chiến Thiên môn muốn thành lập liên minh chính đạo không phải là ý kiến gì mới, chính bọn họ cách đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953153/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.