“Obscurus.”
Ambrose nháy mắt độn thổ xuất hiện trước mặt cô gái che mặt, tay phải cậu ta đưa lên, đón đỡ cú đấm khổng lồ từ trên trời áp xuống.
Chiến Bá Thiên trông thấy vậy cười gằng, khịt mũi coi thường:
“Nhãi con, gan ngươi cũng đủ lớn. Thật không biết tự lượng sức mình.”
Hắn tay tăng thêm lực, cú đấm đập xuống càng nhanh, càng mạnh. Đám người phía xa hít một hơi lạnh phổi, dù không bị nhằm vào trực tiếp nhưng áp lực kia khiến bọn chúng sợ hãi không thôi. Tất cả trong đầu đều khẳng định cậu thiếu niên và vị sứ giả Thần quốc kia chết chắc.
Nhưng không.
Ngay khi cú đấm còn cách vài mét, bàn tay của thiếu niên ngoại quốc bỗng nứt ra thành từng mảng, từng mảng rồi vỡ thành ra thành những hạt đen kịt li ti. Những hạt này lơ lửng trong không khí cấp tốc tỏa ra bốn phía, bao trùm lấy toàn bộ cú đấm lại.
Chính lúc đó, cơn áp lực vô hình từ cú đấm biến mất, nó bị đám khói đen kia nuốt chửng, theo đúng nghĩa đen. Đám người Trung Quốc trợn mắt há mồm:
“Làm sao có thể, thằng nhóc kia không phải người…”
“Nó… lực lượng kia… vô cùng đen tối, còn đen tối hơn cả linh lực của ma giáo công pháp.”
…
Chiến Bá Thiên thấy đòn đánh của mình dễ dàng bị một thằng nhóc phá hủy, khuôn mặt hắn bỏng dáp, cảm giác mất mặt hơn bao giờ hết, đường đường đệ nhất cường giả Trung Quốc lại bị như vậy.
Hắn gầm lên, tay liên tục ra đòn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953128/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.