Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Flamel, Hekate đã quay đi và biến mất trong khu rừng rậm mà không hề nói với chị em Sophie một lời nào.
Flamel cũng không nói gì, ông nói là dẫn hai đứa về ngôi nhà của Hekate. Ông dắt chúng đi theo một con đường quanh co xuyên qua lớp cây cao quá đầu người.
Hai đứa trẻ để ý đến tất cả đám sinh vật kỳ lạ ở nơi đây: những bông hoa sẫm màu to lớn như đang theo dõi từng bước chân của chúng, những bụi cỏ từ thời nguyên thủy tưởng như từ lâu đã không còn tồn tại, những con lợn lòi có bộ lông bảy sắc cầu vòng…
Chúng mải mê quan sát cỏ cây hoa lá đến mức không nhận ra là con đường mòn đã dẫn ra một khoảng sân rộng và đưa chúng đối diện với Hekate.
Rồi, chúng ngước nhìn lên, một cảnh tượng hùng vĩ khiến hai chị em cũng phải mất một thời gian ngắn để ghi nhận những gì mình đang nhìn thấy.
Ngay trước mắt hai đứa, ở chính giữa bãi đất trống rộng rãi hơi nghiêng một chút được tô điểm bằng những thảm hoa rực rỡ muôn màu.. là một cái cây to. Một cái câu khổng lồ, hơn cả khổng lồ, vĩ đại.
Kích thước và chu vi của nó ngang bằng với một tòa nhà cao chọc trời cỡ lớn. Những cành và lá trên ngọn cây được quấn quanh bởi những cuộn mây trắng mờ ảo, trong khi những chiếc rễ vươn lên trên mặt đất như những ngón tay to lớn cắm xuống đất.
Thân và cành cây khúc uốn cong với lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-phap-than/1953061/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.