Mọi người đều hoảng hốt vì hành động này của Albert, những cô gái nhanh chóng chạy tới.
Albert cũng bỏ bàn tay đang ở trên mặt cô gái ra.
Hai chân Helena vô lực khiến cô ngồi sụp xuống nền cỏ, vài cô gái vội vã đỡ lấy người chị lớn hơn họ một tuổi, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
Nhưng ngạc nhiên thay, Helena chẳng có một tí thương tổn nào cả, thậm chí còn không có mùi khói ám vào, cô chỉ bị hoảng một chút thôi.
Hai hạt ngọc lăn dài trên gò má hồng của Đại tiểu thư nhà Roosevelt, cô òa lên.
"Oa, huhu! Chị ghét Albie! Huhu!"
Một thiếu nữ cao cao thon thả từ sau đi tới, vỗ một cái vào đầu của Albert, điềm đạm nói.
"Aho! Sao còn đứng đó!?"
Cái vỗ của cô tất nhiên chẳng có tác dụng gì tới Albert, ngược lại còn lo là tay của cô bị đau ấy chứ.
Albert chán chường thở ra một hơi, hai tay đút vào túi quần, tiến tới trước mặt Helena nhưng mắt lại không dám nhìn vào cô, mấp máy môi.
"Xin lỗi! Vì làm chị sợ..."
Helena đã ngừng khóc, cô phồng má.
"Hứ. Albie phải mua cho chị một phần bánh masala chai cupcake và choco mallow tại quán Weston thì mới đáng được chị tha thứ!"
"Hở!?" Albert nhăn mặt, lí nhí. "Có ra ngoài được đâu mà mua."
Cậu nói không quá lớn nhưng vẫn đủ cho mọi người ở đó nghe thấy, cả một khoảng không rộng lớn rơi vào im lìm.
Một thiếu nữ nhỏ nhắn ngồi trong lòng Helena rầu rĩ.
"Nhưng... Reagan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-nguy-tao/2822338/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.