Vì thị trấn Hianga vẫn nằm trong lãnh thổ Wilhelmina nên cũng không thoát khỏi trận mưa ngang trái.
Nhưng mưa ở nơi đây lại như một bản nhạc êm ái những ngày giữa xuân.
Mưa chỉ rơi tí tách như những nốt nhạc tinh nghịch trong bản nhạc rộn rã vui tươi.
Liễu Chi ngồi ở hiên nhà, ngửa tay hứng những giọt nước mưa thanh khiết thấm đẫm Ma lực của đất trời.
Ở Học viện Quinn có một rào chắn Ma lực trên toàn khuôn viên nên cô không biết mưa ở Landorr như thế nào.
Cô nhớ khoảng thời gian trước kia còn ở Hoàng Nguyệt Sơn, mưa ở đó thật đẹp, dịu dàng và thánh khiết.
Mưa dày đặc như thác đổ, mỗi hạt mưa rơi xuống đều mang theo tâm tư và nỗi niềm của đời người.
Cô lại nhớ đến câu nói của ai đó hơn mười năm trước đã nói với cô.
"Mưa sinh ra từ trời, chết trở về mặt đất. Cả quá trình rơi xuống, chính là nhân sinh."
(Nguồn: Tiên Nghịch)
Đột nhiên đang trong dòng ký ức xưa cũ cô bị lôi tuột lại bởi tiếng ồn ào của giáp trụ.
"Chia quân ra! Nhất định phải bắt được hắn!"
"Rõ!"
Trước sự ồn ào này, toàn thị trấn Hianga đều lo lắng, thị trưởng bèn phải ra hỏi chuyện.
"Thưa ngài, không biết là có chuyện gì vậy?"
Đội trưởng Đội vệ binh số 4 - Nicholas Suiwerblou xua tay.
"Thị trưởng đừng lo. Chỉ là một tên trộm thôi. Chúng tôi sẽ sớm làm xong việc và trả lại bình yên cho mọi người."
Thị trưởng Hianga cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-nguy-tao/2822320/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.