Từng đợt sóng xô vào thân em như muốn vỗ về em mau trở lại bờ.
Thân hình gầy guộc mảnh khảnh hứng chịu từng đợt nước ập vào người.
Chiếc váy trắng dáng dài đơn sơ mà em dành ra hai tháng lương ít ỏi khi đi làm thêm mới mua được đã bị nước nhuộm màu ướt đẫm.
Hôm nay là một ngày hè oi bức. Em trước kia thực lòng hướng về biển là niềm yêu thích chứ không phải trong tình cảnh thế này.
Em cứ chầm chậm tiến ra xa bờ. Bên tai biển cứ rì rào sóng vỗ, mà sao em thấy yên bình thế này?
Bỗng, bước vào phần cát mềm, em trượt sâu vào lòng biển. Biển ngay lập tức bao trọn lấy em.
Mới nãy vẫn còn vỗ về nhẹ nhàng nhưng ngay tức khắc đã trở mặt lạnh lùng nhấn chìm em vào biển sâu xanh thẳm.
Biển lạnh! Nhưng có lạnh bằng lòng dạ của những con người trên bờ kia không?
Biển tối! Nhưng sao tối bằng tâm tư của những người đã khiến em phải tìm đến biển?
Biển sâu! Nhưng cũng phải chào thua những âm hiểm trong tâm khảm những người đã dồn em đến mức này.
Biển lúc này cảm tưởng như đang cố trao cho em những hơi ấm từ nơi sâu thẳm.
Nhanh chóng cảm giác ngộp thở ập tới. Đầu óc non nớt của em mòng mòng đầy nước. Khoang phổi em nhanh chóng ngập tràn vị mặn.
Những bong bóng nước bùng bùng bay lên. Không biết trong đó có cái nào là nước mắt em không?
Hoà làm một với dòng biển ấm.
Cuốn trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-nguy-tao/2822305/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.