Dịch giả: KenSeki
“Nói đến đâu rồi nhỉ, đúng rồi, chủ nhân mau để tâm liên hệ với chiếc nhẫn, hình dung ra nó, cảm nhận nó đi.” Tiểu Y nói.
Thôi Bác Văn nghe thế thì lại sững sờ, nói: “Cảm nhận chiếc nhẫn sao? Nơi này không phải bên trong không gian của chiếc nhẫn à, sao lại còn đi tưởng tượng nó làm gì?
Tiểu Y nhẹ nhàng gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Nơi này đúng là Vạn Giới Không Gian, nhưng mà… ai nha... không nói rõ được, tóm lại là chủ nhân cứ nhắm mắt lại giống như lúc tiến vào Vạn Giới Không Gian ấy, hình dung lại hình ảnh chiếc nhẫn đi.”
Mặc dù Thôi Bác Văn khó hiểu, nhưng vẫn hình dung lại hình ảnh chiếc nhẫn, khoanh chân ngồi xuống, về phần tại sao hắn không đến ngồi lên cái ngai kia, thì hoàn toàn là do Thôi Bác Văn không có ý định đó, hắn cảm giác ngồi lên đó sẽ lại bị điện giật..
Trong đầu Thôi Bác Văn dần hiện ra hình ảnh của chiếc nhẫn, lúc này thân thể tinh thần đang vào chiếc nhẫn, rõ ràng so với lúc trước thì hoàn toàn khác, khi trước khi nhìn hình ảnh chiếc nhẫn để tiến vào đây, thì nó chỉ là một chiếc nhẫn đơn giản, mà hình dạng chiếc nhẫn lúc này hiện ra trong đầu hắn lại có thêm tử khí lượn lờ nhìn vô cùng quỷ dị.
Thôi Bác Văn lặng yên quan sát chiếc nhẫn, đây chính là vật có ràng buộc linh hồn với hắn…. đám tử khí kia nhìn rất quen, không chỉ giống như đã nhìn thấy ở bầu trời phía tòa lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-gian-thuong/3224234/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.