Dịch giả: KenSeki
"Có chuyện gì mà gấp như thế, còn việc trước mặt phải tính sao bây giờ."
Nhất thời Thôi Bác Văn lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, quả thật giống như câu nói, nhà đã dột lại còn bị mưa cả đêm
Vốn hắn đang vui vẻ xem trò vui, thì Mộc Uyển Thanh lại tìm đến, rồi A Tử lại chạy ra gây sự, Thôi Bác Văn tưởng như thế là đã đủ đau đầu, thì Tiểu Y lại gọi ra, báo có chuyện gấp.
Nếu là việc khác thì chẳng sao, nhưng việc này lại liên quan đến Vạn Giới Chỉ Hoàn, tức là liên quan đến vốn liếng bảo mệnh của hắn, giọng điệu của Tiểu Y nghe không có vẻ giả,
“A..a…Phiền phức quá… giết sạch cả đám…là xong việc…”
Thôi Bác Văn ngửa mặt lên trời nói, sau đó ngẩn người ra!
‘Sao thế này, sao ta lại có suy nghĩ như thế?’
Chẳng qua hắn chỉ cảm thấy tâm tình trong người không được thoải mái, nên mới nói ra một câu như thế… Nhưng sau khi nói xong thì Thôi Bác Văn giật mình không hiểu tại sao lại nói thế.
‘Tại sao ta lại có thể nghĩ đến việc như thế chứ?’
Mộc Uyên Thanh và A Tử cũng có chút giật mình, các nàng đều nghe thấy..”Giết sạch cả đám?”
Người phản ứng đầu tiên chính là Mộc Uyển Thanh, mặt nàng chuyển thành trắng bệch, nói: “Quả nhiên ngươi đã thay lòng đổi dạ, còn muốn giết ta sao, có giỏi ra tay đi…”
Nói xong thì nhắm mắt lại, hai hàng lệ chảy dài trên má.
A Tử cũng rất kinh ngạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-gian-thuong/3224232/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.