Dịch giả: KenSeki
Khuôn mặt của Đinh Xuân Thu biến thành xanh lét, không phải do lão cạn kiệt nội lực, mà hoàn toàn là do A Tử gây nên, nghĩ lại từ trước đến giờ họ Đinh có chưa giờ lại chật vật như thế này, vậy mà giờ đây lại có kẻ nhân lúc nhà lão cháy thì chạy đến hôi của, cái mịa nó nói lý do gì mà võ nghệ thấp kém, với lại tu luyện chưa được bao lâu, tất cả chỉ là ngụy biến trí trá cả thôi.
Lão thật có mắt như mù, nuôi một đám Bạch Nhãn Lang (sói mắt trắng=bọn vô ơn),nghĩ đến đây thì Đinh Xuân Thu cảm thấy toàn thân như già thêm mấy tuổi.
Thôi Bác Văn nhìn ra dao động trong mắt Đinh Xuân Thu, cũng thực sự khiến hắn có chút bùi ngùi, cả đời kiêu hùng là thế vậy mà giờ này lại bị bằng hữu xa lánh hết cả.
Khi thấy nội lực của đối phương sắp bị hút cạn, Thôi Bác Văn nhìn Đinh Xuân Thu rồi nói: "Đinh Xuân Thu, ngươi muốn sống hay muốn chết?"
Đinh Xuân Thu sửng sốt!
"Không lẽ tên này muốn tha cho ta? Nhưng mà kể cả có tha thì cũng thế nào chứ, nội công của ta đã mất hết, kể cả có chạy trốn, thì đám đệ tử tiểu nhân kia cũng nhất định sẽ tìm đến cửa đòi Hóa Công đại pháp, vả lại nểu chạy trốn an toàn, thì chắc chắn hắn cũng sẽ giết người diệt khẩu."
"Mà kể cả như đám đệ tử không tìm ta để gây phiền phức đi nữa, thì lão cũng còn rất nhiều kẻ thù khác, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-gian-thuong/3224224/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.