Dịch giả: KenSeki
Xuân qua thu tới, thấm thoát đã hai năm trôi qua...
Bên cạnh hồ nước, có một người đang ngồi khoanh chân, trên người gần như không mặc gì, chỉ có phần dưới eo có quấn một lớp cỏ khô.
Sau hai năm, Thôi Bác Văn hiện giờ đã thay đổi rất nhiều, bộ râu đã dài ra, hơi hướng của một thanh niên thành phố đã phai nhạt đi bảy tám phần, hiện giờ nhìn hắn không khác gì một tên người rừng.
Âu thì đó cũng là chuyện dễ hiểu, suốt hai năm trời, hắn kiên trì luyện tập tưởng tượng hình ảnh chiếc nhẫn, khi nào khát thì uống một ít nước hồ, khi nào đói thì hái một ít quả dại để ăn cho đỡ đói, đôi khi cũng bắt được một vài con cá bơi lạc trong hồ, còn may mắn một điều là thời tiết trong cốc bốn mùa đều ấm áp như mùa xuân, nếu không thì hắn sớm đã bị đóng băng mà chết rồi.
Thôi Bác Văn khoanh chân ngồi, hơi thở chậm rãi, trong hai năm vừa rồi, ngày ngày hắn phải chịu thống khổ để cố gắng tiêu hao tinh thần lực, hoàn toàn nghe theo lời hướng dẫn của Giới Linh.
Từ một tháng trước đây, Thôi Bác Văn không còn bị đau đớn muốn vỡ đầu nữa, nhưng tinh thần lực thì vẫn chưa đủ để mở Vạn Giới Chỉ.
Ngày hôm nay hắn muốn một lần nữa thử mở Vạn Giới Chỉ Hoàn
Tâm trạng của hắn vô cùng nôn nóng.
Nhanh! Chỉ cần có thể mở ra Vạn Giới Chỉ Hoàn, thì hắn sẽ học được những bí kíp võ công đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-gian-thuong/3224202/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.