Khi ánh dương đầu tiên bắt đầu ló dạng chiếu sáng cái thành phố chết chóc trong tận thế, đám zombies bắt đầu hành động theo bản năng trốn tránh ánh nắng mặt trời. Bọn chúng trở về những tòa nhà, đường hầm hay những tán cây lớn. Thế nhưng có một bộ phận zombies lại không thể đi tìm nơi tránh nắng hay cũng có thể nói chúng có thể chạy đi đâu cho khỏi nắng.
Cái nắng thời tiết tháng 9 ở miền bắc Việt Nam tuy không gay gắt như nắng hè nhưng cũng thừa sức tác động đến cơ thể zombies.
Trong sân vận động Thiên Trường thành phố Nam Định, nơi hàng ngàn cổ động viên quá khích đang không ngừng gào rú đập phá, dẫm đạp trèo lên nhau chui rúc trong nơi có mái vòm tránh đi cái ánh nắng mặt trời, thứ thiên địch tự nhiên của zombies.
Tưởng chừng như chúng đã an toàn rồi ấy thế mà một nhóm ba kẻ thiếu đức nào đó liền khởi động hệ thống thu lại toàn bộ mái vòm che bên trên sân vận động lại.
Crắc… cạch..cạch… hệ thống cơ khí mái vòm hoạt động từ từ thu lại dồn vào hai bên khán đài. Ánh nắng 12 giờ trưa chiếu thẳng xuống vuông góc với mặt đất, không một góc chết nào, toàn bộ zombies bên trong đều bị nắng vàng bao phủ.
Chưa đến vài giây sau liền có phản ứng, chúng đau đớn gào thét cực kì thê thảm. Đúng vậy, chúng đang gào lên đau đớn, cái thứ sinh vật mà đạn bắn không chết này ấy thế mà cũng có cảm giác đau?
Thân thể của đám zombies mềm oặt đi như sợi bún nằm trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-dung-hop/120122/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.