Trong khu rừng đôi khi vang lên tiếng hát trong trẻo, chỉ là ca từ hơi khó nghe, "Tiểu tử thúi, ngươi có thể dừng giọng hát khó nghe của mình lại được không, nghe ngươi hát cả ngày ta sắp phát bệnh rồi đây này." Triệu Võ không thèm quan tâm, khinh thường hầm hừ nói: "Ta nói ngươi này thúc thúc đầu gà, ngươi có thể bớt yếu kém về một phương diện nào đó được không, đúng là nói chuyện với người không cùng trình độ thật khó khăn."
Triệu Võ lúc này đang ngồi trên cổ Trường Thiên, hai tay nhỏ nắm kéo tóc hắn làm cái đầu của hắn bây giờ mới chính thức giống đầu gà. Trường Thiên căm tức hét lên: "Mẹ kiếp đầu của lão tử không phải là thứ để ngươi đùa giỡn, đầu gà cái wtf, nói cho tiểu tử thúi ngươi biết, tên của ta là Trường Thiên, ngươi có thể gọi ta là Thiên ca hoặc là Thiên thúc nếu muốn, dẹp ngay cái thúc thúc đầu gà đi dùm ta."
Trường Thiên mặc dù không muốn nhưng cũng phải nhường một bước, giao phong bấy lâu hắn chưa chiếm tiện nghi từ thằng nhóc này được lần nào, ngược lại còn bị khinh bỉ đến ê hết cả mặt, "lùi một bước, biển rộng trời cao." Trường Thiên tự dặn lòng phải nhịn, cố sức nhịn. "Cũng được, dù sao ta cũng sắp là người lớn, gọi thúc thúc xấu ngươi một tiếng Thiên ca đi vậy, mà sao tên ngươi cũng xấu như vậy chứ, có cần ta giúp ngươi sửa tên lại giúp không, hắc hắc.", Trường Thiên phẫn nộ gầm lên: "Cút!!!"
Đi được một đoạn, Trường Thiên ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gioi-chi-ton/3148220/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.