Đến khi mặt trời lên cao ba phụ tử mới tỉnh lại, tối qua ngủ qua loa cũng không có rửa mặt chải đầu, trên giường trên người khắp nơi đều là dịch thể.
Vân Phi Dương và Vân Bất Phàm phân phó hạ nhân chuẩn bị hảo nước nóng, ôm Vân phụđã bủn rủn cả người đi tắm rửa.
“Phụ thân, tối qua nhi tử thao người có thoải mái không, ân?” Vân Phi Dương một bên gội mái tóc dài của Vân phụ, một bên cười xấu xa hỏi phụ thân nhà mình.
“Ân đại phân thân của nhi tử thao phụ thân thoải mái chết đi được, thí mắt đều không thể khép lại rồi nha ” Sao Vân phụ có thể sợ nhi tử cho được, cho nên y cũng trêu chọc lại.
“Hắc hắc, phụ thân thực *** đãng, nhìn hai cái đầu nhũ này, so với nữ nhân đều lớn hơn rồi, vừa thơm vừa ngọt lại hảo ngoạn.” Vân Bất Phàm nói là tắm, nhưng hai tay lại không thành thật chạy đi đùa bỡn đầu nhũ của Vân phụ, cúi đầu vừa mút vừa cắn, khiến cho Vân phụ thở hổn hển.
“Còn có cái mông tao này, không phải hôm qua đã bị thao biến lớn luôn rồi sao? Một tay đều cầm không hết, tất cảđều là *** nhục, thí mắt đều ẩn ở bên trong, muốn tiến vào thao còn phải tách mông ra, hảo chặt.” Vân Phi Dương vừa nói phía sau cũng bắt đầu vuốt ve lên cánh mông phì nộn của Vân phụ, còn vỗ vỗ cho nó kêu lên ba ba.
“A nhẹ chút một chút cũng không thương tiếc phụ thân, thịt của phụ thân rất nộn đó ” Vân phụ nhẹ nhàng đung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-gia-phu-tu-tam-nhan-hanh/1615627/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.